KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 19

trước mắt, nếu không phải ông ta điểm huyệt cô thì cô đâu có sợ
như lúc nãy? Chân của cô lúc này còn run đây này!!!

Nhưng chưa kịp há mồm ông lão đã hỏi trước “Cô bé là người

của phái Hằng Sơn?”

Nghi Lâm trừng mắt liếc nhìn ông lão, thấy ông lão đã già, nuốt

những lời thô tục xuống họng, hừ một tiếng, quay đầu muốn đi.
Nhưng lúc này mới phát hiện, bản thân lại bị điểm huyệt, không thể
nhúc nhích.

Ông lão lười biếng nhìn cô “Không nghe lời, ta cho rắn tới cắn

ngươi” Nói xong không chút xấu hổ lung lay con rắn độc đang giãy
dụa trong tay, hoàn toàn không có tính tự giác bắt nạt trẻ em là
chuyện đáng xấu hổ!

Đe dọa xong, ông lão lập tức giải huyệt đạo cho Nghi Lâm, cô bé

này vừa thấy rắn độc đã khuất phục, kìm nén run rẩy, cắn răng nói
phải. Ông lão lại hỏi “Ngươi là đệ tử của ai?” Nghi Lâm trả lời “Sư
phụ của tiểu bối là Định Dật sư thái”. Ông lão gật đầu “Năm nay
bao nhiêu?” Nghi Lâm không kiên nhẫn, nhíu mày, tiếc là rắn con
rắn độc đang giãy dụa trong tay ông lão rất uy nghi, đành chán nản
trả lời “Bảy tuổi”. Ông lão gật đầu nói “Ta thiếu một đồ đệ, ngươi
quỳ xuống dập đầu ba cái với ta đi” Nghi Lâm há mồm, ông lão này
là người điên sao?

“Cô bé muốn bị rắn cắn sao?” Ông lão không chút xấu hổ uy

hiếp tiếp, Nghi Lâm nhăn mày lại, cô phải chọn lựa giữa việc bị rắn
cắn và dập đầu ba cái, chán nản quỳ xuống dập đầu ba cái, ông lão
này là một người không có cốt khí, hoàn toàn không để mắt tới quy
củ giang hồ, lễ nghi đạo đức càng đừng nói tới, nếu Định Dật sư thái
ở đất nhất định sẽ tức tới mức hộc máu. Ông lão cười ha ha ba tiếng
“Đồ nhi ngoan”. Nghi Lâm cúi đầu không lên tiếng, kẻ thức thời
mới là trang tuấn kiệt [3], chứ đừng nói là con gái. Cô là con gái, biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.