KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 20

co biết giãn, tuy nhiên trong lòng đã đem ông lão ném tới góc dành
cho người bị bệnh thần kinh rồi.

[3] Nghĩa là người biết nhìn xa trông rộng, biết mình đang ở đâu, cần

làm gì cho để mình đạt được kết quả tốt nhất.

Ông lão kéo Nghi Lâm tới trước người, hỏi tên và chỗ ở cụ thể,

Nghi Lâm muốn nói dối ông nhưng đáng tiếc, ông lão bảo, nếu nói
dối sẽ để cho mười bảy, mười tám con rắn đi bắt cô, giọng điệu rất
giống kiểu hù dọa trẻ em. Nhưng Nghi Lâm rất sợ, sợ ông lão điên
này nói được làm được, như vậy sẽ rất đáng sợ, cân nhắc lợi hại
xong liền ngoan ngoãn nói thật. Cô nghĩ võ công của sư phụ nhà
mình không tồi, ở Bạch Vân Am lại có hơn hai trăm đệ tử, ông lão
này chắc không quá kiêu ngạo.

Ông lão cũng không giải thích tại sao muốn thu Nghi Lâm làm

đồ đệ, biết được điều mình muốn biết, thân thể bay lên trời, đạp
vách núi rồi lộn vòng mấy vòng đã biến mất, thân hình rất là phiêu
dật, Nghi Lâm biết ông lão này là một cao thủ danh phù kỳ thực [4],
mà những người như vậy lại vô cùng khó gặp. Nhưng mà nhớ lại
chuyện lúc nãy, lại nhìn Huyền Không tự ở trên đỉnh… Nghi Lâm
thở dài một tiếng, thôi, trở về thôi.

[4] Nghĩa là danh tiếng và thực tế đều tương xứng với nhau.

Vốn rất chờ mong nhưng đột nhiên lại chẳng còn gì, cho dù tới

Huyền Không tự, xác định người kia là mẹ ruột của khối thân thể
này thì thế nào? Muốn nhận thức sao? Trong nguyên tác, bà lão câm
điếc tình nguyện im lặng ở cạnh bảo vệ con gái mười năm cũng
không tính nhận thức, cô đi qua làm nũng, dùng một chút thủ đoạn
nhỏ có thể khiến người ta nhận cô sao?

Cô cảm giác mình đang nằm mơ.

Huồng hồ cho dù nhận thức bà lão câm điếc thì thế nào? Để cho

bà ấy mang mình khỏi phái Hằng Sơn? Lý do gì? Nói là đi tìm cha
ruột của mình – Bất Giới hòa thượng sao? Trong nguyên tác nói, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.