KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 242

Cô chờ mong rất nhiều, cho nên lúc khôi phục lại ý thức, cô vô

cùng vui sướng, không lẽ xuyên trở lại?

Thân thể rất mệt, vô cùng mệt, cô muốn mở mắt để xem chuyện

thế nào, nhưng mí mắt rất nặng, cô không mở được, ý thức hỗn loạn,
giống như nghe tiếng nói nhỏ bên tai, nhưng cái gì cũng không nghe
rõ, Nghi Lâm càng xác định, cô nhất định đã xuyên không, có điều
không biết có xuyên về kiếp trước hay không.

Lúc cô có thể mở mắt, trước mắt có chút mông lung, đợi tới lúc

mở mắt lần nữa, tầm mắt mới rõ dần lên. Nhưng không đợi để cô
thấy rõ tình huống thì đã nghe tiếng châm chọc bên tai “Lâm Nhi,
cảm giác còn sống thế nào?”

Nghi Lâm nháy mắt, đợi tới lúc thấy được là ai, lòng chợt nhói,

sắc mặt thay đổi, Đông Phương Triệt cười lạnh nhìn cô, thấy cô có vẻ
khó thở, tốt bụng vuốt ngực giúp cô, Nghi Lâm mở lớn hai mắt,
khàn khàn nói “Vì --- cái --- gì?”

“Vì sao muội còn sống? Bởi vì ta cứu muội. Vì sao ta có thể cứu

muội? Vì nội lực ta cao thâm, có thể đem độc trong cơ thể muội bức
ra. Vì sao ta muốn cứu muội? Bởi vì---“ Tay hắn xoa từ ngực cô lên,
xoa khuôn mặt tái nhợt của cô, trong mắt xuất hiện sự bất đắc dĩ mà
cả hắn cũng không rõ “Mạng của muội là của ta, không có sự cho
phép của ta, muội muốn chết, là hành vi cường đạo”

Thấy Nghi Lâm trừng mắt không nói gì, giọng Đông Phương

Triệt mềm lại, thản nhiên nói “Lâm Nhi, tại sao lại thế? Ta đối xử với
muội không tốt sao? Hay người khác khi nhục muội? Vì sao muốn
chết? Nói cho ta biết, ta giúp muội xả giận được không?”

Nghi Lâm cảm thấy trong lòng rối bời, sau khi cô uống thuốc

độc đã nghĩ ra hai kết quả: một là chết; hai là xuyên trở về chứ không
nghĩ có thể sống lại trên thân thể này, thuốc độc do chính tay cô chế
nên cô biết rất rõ, nó còn độc hơn cả hạc đỉnh hồng [1], chỉ khác biệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.