KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 25

không cứu”

Nghi Lâm hỏi lại “Dù là người có tội ác tày trời vẫn phải cứu?”

“Phải cứu!” Ông lão nghiêm túc nói “Y sư không phân biệt kẻ ác

hay kẻ hiền, bây giờ, con thề trước mặt ta, từ nay về sau, nếu nhìn
thấy có người bị bệnh nhất định phải cứu, nếu không thiên lôi đánh
xuống, chết không tử tế”

Khóe miệng Nghi Lâm co giật “Sư phụ, người làm vậy không

phải muốn giết con sao? Nhìn thấy người có bệnh phải chẩn trị, con
là thánh nhân sao? Đồ nhi không có bản sự đó” Lời thề này tuyệt đối
không thề thề, cô là người mượn xác hoàn hồn, nhất định phải tin có
quỷ thần, thiện tai thiện tai.

Ông lão nghĩ lại thấy cũng đúng, vạn nhất đồ đệ gặp được nam

tử đi trên đường, nhìn người này có bệnh phù chân hoặc có bệnh về
cái đó, một cô nương như nó sao có thể chữa bệnh cho người ta?

“Vậy con thề, hàng năm không thể trị dưới một trăm người”

Ông nghĩ một trăm người đã rất ít, ông cũng không muốn đồ đệ bảo
bối mệt mỏi, nhưng quy củ không thể phá, bản thân lão thấy người
có bệnh nhất định sẽ trị, tới tuổi này còn rất vất vả, cũng bởi vì điều
này mới xảy ra nhiều chuyện, mấy năm nay mặc dù coi thường môn
quy, rất ít khi xem bệnh, nhưng trong lòng vẫn luôn để ý môn quy,
nhưng Nghi Lâm đồ nhi là nữ tử, không có võ công, tiêu chuẩn ít
một chút cũng không sao.

Nghi Lâm sao có thể không biết lo lắng của sư phụ, cô đau khổ

nhìn hắn “Sư phụ, con ở phái Hằng Sơn hàng năm, không lẽ muốn
con xem bệnh cho các sư tỷ? Huống chi con nhỏ tuổi, lại là nử tử, võ
công không cao, nếu ra ngoài gặp chuyện hay kẻ xấu thì làm sao
giờ? Hơn nữa môn quy của phái Hằng Sơn là không cho phép đệ tử
tùy tiện xuống núi”

Ông lão nói “Con luyện cho tốt bí tịch khinh công ta đưa con thì

trên đời này rất ít người có thể bắt được con, con đã học được y lý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.