KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 338

Lúc trước vì đau nên Nghi Lâm cắn răng không há miệng, bây

giờ thấy ổn hơn thì lẩm bẩm “Sau này ta không ăn thịt nữa” Cô nhỏ
giọng lẩm bẩm.

Đông Phương Triệt thấy cô đáng thương hề hề, còn tính hỏi sao

cô đau bụng thì nghe thấy cô oán giận, biết là lúc tối ăn nhiều đồ
nướng, vừa giận vừa buồn cười, cô là loại người không thịt không
vui, bây giờ lại nói không ăn thịt, chẳng qua vì trên người không tốt
thôi, hắn không tin sau này nha đầu này không ăn thịt. Vì vậy cố ý
chọc cô “Không ăn thịt thật sao?” Bây giờ Nghi Lâm vẫn còn có chút
đau bụng, nghe hắn hỏi như vậy thì khó chịu nói “Không ăn!” Giọng
của cô vốn mềm mại, lúc này lại hư hư thật thật, cho dù là kiểu khó
chịu nhưng vẫn cảm thấy mềm mại, bàn tay vốn đang ở trên bụng
cũng chậm rãi di chuyển, trực tiếp xoa lên bộ ngực mềm mại.

Nghi Lâm tức giận trừng hắn, đẩy hắn, đá hắn, Đông Phương

Triệt dễ dàng giữ lấy cô, tay vẫn càn rỡ chơi đùa như trước, ôm cô
nằm xuống, dịu dàng nói “Ngủ đi”

“Bỏ tay ra”

“Muốn ta điểm huyệt ngủ của muội sao?”

“..”

“Ngoan”

Lúc mới bắt đầu, Nghi Lâm tức giận không ngủ được, cái tay di

chuyển bậy bạ trên ngực cô rất đáng ghét. Nhưng một hồi sau, thân
thể của cô vốn không tốt, lại ép buộc lâu như vậy, tinh thần không
tốt, bất tri bất giác ngủ ngay. Lúc tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao,
vừa tỉnh đã thấy Đông Phương Triệt ngồi bên cạnh, nhớ lại mấy
hôm trước, tức giận quay người, kéo chăn lên che đầu lại.

Đông Phương Triệt thấy cô như vậy, trong lòng rất thoải mái,

dùng sức kéo chăn xuống, tự mình kéo cô dậy, dịu dàng nói “Muội
làm gì thế? Sao không đứng dậy? Bụng còn đau không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.