gần cái thông báo, đọc lại dòng chữ ngắn ngủi kia và tưởng như vậy sẽ
nhận thêm một tín hiệu từ phía anh. Lúc này, những tiếng "Y6, ra trường.
Ký túc xá" đều mang một ý nghĩa đặc biệt đối với tôi. Chiều chiều, đạp xe
ngang ký túc xá, tôi nhìn nó như nhà của mình dù chưa chắc anh đã coi nó
như nhà của anh. X. lúc này trở nên gần gũi với tôi hơn, tôi đã thử tưởng
tượng cái thị xã đẹp như mọi người tả, vậy mà anh nói một cách vô trách
nhiệm "Anh không để ý".
Tôi kết thúc đợt thực tập bệnh viện sớm hơn anh khoảng một tháng.
Ngày cuối cùng, chúng tôi uống nước trong căn tin đầy ruồi, không ai nghĩ
sẽ gặp lại nhau, ai cũng hiểu đây chỉ là một mối quan hệ do hoàn cảnh một
trăm phần trăm, mong chờ gì ở nó. Do vậy, chẳng buồn mà cũng chẳng vui.
Tôi còn bốn bài thi trước mắt, anh còn kỳ thi lớn, lúc này, có thêm nhau là
một điều phiền toái. Ngày cuối cùng, ngồi trong căn tin mà không phải liếc
ngang liếc dọc canh chừng thầy, nhìn anh một cách bình tĩnh, lại vẫn là cảm
giác thán phục ông Trời, sao lại làm nên người đẹp thế.
Tôi nói với mẹ: "Con đổi mười thằng A để lấy một thằng B, đổi 10
thằng B để lấy một thằng C", thằng C là anh. Đây là một cuộc đổi chác vô
căn cứ và thay đổi giá trị theo từng ngày. Thí dụ như hôm nay, tôi chẳng dại
gì mà đổi ai lấy anh khi trong bộ quần áo mặc đi học, đi chơi... anh tầm
thường như hàng vạn đứa. Vậy là tôi chỉ yêu anh trong cái áo blouse trắng
với cái sao bằng bút đỏ, trong khung cảnh bệnh viện với những cuộc "hỏi
cung" bệnh nhân. Còn bây giờ, tôi buồn cười vì cái thói trẻ con của mình.
Hóa ra anh cũng có lý.
Dù vậy, tôi vẫn nhớ đến anh. Mấy ngày nay, trường tôi như một thằng
trọc đầu, cây cối bị chặt ngang dọc, gió mưa hun hút hành lang tôi ngồi học
bài. Giờ này, ở bệnh viện, anh đang luẩn quẩn giữa đám bệnh nhân và vài
đứa Y3 siêng năng đi thực tập thêm. Tôi không tham gia vào cái nhóm này
dù rằng tôi luôn nhớ đến nụ cười Nam Bộ của anh, chỉ vì tôi không muốn
kéo dài cái việc mà mười sáu tuần qua đã không làm được. Thế cũng hay,
chúng tôi sẽ nhớ đến nhau với toàn những điều hay và liệt nhau vào bộ kỷ
niệm.