KHI NGƯỜI TA TRẺ - Trang 63

Ngày mai là môn thi cuối cùng của tôi. Ngày kia, tôi đã có thể thêm

thắt cho anh đủ thứ, về sắc đẹp, về tính nết, về học hành... mà không sợ bị
ai thẩm tra lại. Bởi vì ngày kia tôi bắt đầu nghỉ hè, một mùa hè đầy mưa và
bùn, chẳng ai thiết ai đâu.

Nghỉ hè, anh còn phải ở lại ký túc xá vắng tanh để thi tốt nghiệp. Bây

giờ tôi mới phát hiện ra, trên đời này, không cảnh nào buồn hơn là ký túc
xá vào dịp hè và tết. Tôi chợt thấy thương cho cái cảnh anh ngồi trong căn
tin vắng hoe, hay cảnh anh đang hứng nước ở cái vòi chẳng có ai tranh
giành, đợi nước đầy xô mà không có ai nói chuyện cùng. Tôi đạp xe ngang
ký túc xá, đã có những phòng đóng cửa, lá rụng tơi bời trong chiều mưa âm
u.

Rồi tôi buồn cười khi mỗi tối về, ngồi bên cái bàn bừa bộn, tôi ghi lại

tình cảm của mình, cũng chấm, phẩy, cũng xuống hàng, chữa cái này, chữa
cái nọ. Vậy là, hóa ra, tôi hoàn toàn lý trí trong chuyện này. Tôi quan sát tôi
yêu chứ đâu phải tôi yêu? Cuối cùng, những tình cảm vui buồn đến mấy
cũng chỉ có thể trở thành kỷ niệm chứ không trở thành kinh nghiệm. Vậy
thôi!

Tôi tạt qua trường vài phút. Vắng teo và đầy lá. Còn ba năm nữa, tôi ở

lại trong cái chùa này không có anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.