KHI NGƯỜI TA TRẺ - Trang 73

Truyện

18

Kịch Câm

1

đây - nó nghĩ - mọi thứ tự, luật lệ đã thay đổi: Với mẩu giấy này,

nó trở nên một người có vai vế trong nhà, nó sẽ được tự do, tự do tiếp bạn
bè vào chiều tối, thoải mái mà đi chơi và nhất là, nó đã có cái cớ để mà đổ
tội cho những sai lầm nếu có, sau này.

Tờ giấy thông hành ấy nhỏ bằng hai bao diêm, một cạnh xé lam nham,

vội vã, một lời hẹn yêu đương của một người già quên tuổi tác và nghĩa vụ
- bố nó với một người nó không hề có một tí khái niệm nào về tuổi, đẹp,
xấu, nghề nghiệp... hoàn toàn lù mù, chỉ hiểu bố nó tha thiết viết:

"Em!"...
2.
Như một con rắn, nó trườn đến một hàng photocopy thật xa, ở đấy

chắc không ai biết, nó là ai; hai tờ, một tờ đút túi, một tờ nó lẳng lặng đưa
cho ông bố đang ngồi đọc báo, và cười, một cái cười ngang hàng, không
phải của con giành cho bố. Một trật tự mới ngay lập tức được thiết lập, bố
nó cầu khẩn và căm thù nhìn nó, cái đứa lầm lì nhất trong bốn đứa đây, cái
đứa ít nhìn vào mắt ông nhất trong nhà, hầu như hai bố con không trao đổi
gì ngoài những câu chào, tiếng mời cơm, đứng trước nó, ông thật sự thấy
mình là chủ gia đình, một gia đình của trăm năm xa xưa mà trong thâm tâm
ông đàn ông nào cũng ao ước... Bây giờ, nó đứng trước ông, điệu bộ rất lễ
phép, cũng lẳng lặng không một lời... chỉ có cái cười nhẹ nhàng và đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.