KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 45

chông chềnh nghiêng từ từ chớ cậu? Và thủy thủ đoàn thả ca nô cứu cấp
chớ?
- Đâu kịp cháu? Trong một tích tắc thôi mà. Y như mình cầm cục đá liệng
xuống nước vậy đó mà… rồi thì... rồi…
Phan, Lai và Yến cùng nín thở, dán mắt vào miệng cậu, lắng tai, song
chúng chờ khá lâu mà cậu chúng không nói gì thêm. Phan hết kiên nhẫn
nổi:
- Kìa, rồi sao nữa, cậu?
- Sao cái gì, hở cháu?
- Trời ơi! Coi kìa, cháu hỏi chiếc tàu... Có ai kịp...
Kha thở dài đánh sượt một cái:
- Kịp cóc khô gì đâu (hắn toan bực bội toan chửi thề nhưng phanh cái
miệng lại kịp). Mọi người đều như cậu: họ chìm lỉm trong khi còn mặc đồ
ngủ.
Yến nức lên khóc, vì thương xót những hành khách không may, làm gã đàn
ông cuống quít, vụng về đưa tay lau nước mắt cho Yến, an ủi:
- Không sao, cháu đừng buồn, vì sau đó tất cả hành khách đều được cứu
thoát, Yến ạ!
- Thật phi thường! Tàu chìm thình lình, hành khách rớt xuống biển mà vớt
lên được hết, không ai chết đuối! Phi thường!
- Phải! Phi thường thiệt đó, các cháu ơi!
- Thưa cậu, chắc là một chiếc tàu khác đi tuần hay kịp? Họ dùng thứ gì vớt
hành khách cậu? Phao? Cano? Hay là dây cáp? Cậu kể lẹ đi cậu, con sốt
thột quá đi!
- Bằng mọi cách, cả phao, cả ca nô, cả dây.
Lũ trẻ đang say sưa tưởng tượng đến khung cảnh hùng vĩ đó thì ông cậu
chợt im luôn. Lần này Lai chồm tới, nắm một hạt nút áo của Kha giật
mạnh.
- Cậu ơi! Cậu kể gì đâu không, làm con tức điên được. Chiếc tàu cứu tàu
cậu từ đâu đến? Do ai chỉ huy? Thủy thủ đoàn mấy người?...
- Làm sao cậu biết? Đang hoảng hốt mà. Cháu mà gặp cảnh đó coi! Thì cậu
đã nói nhờ chiếc tàu khác đến cứu: tất cả hành khách được vớt lên bong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.