KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 57

- Tên Bốp dở!...
- Tên Minô dở...
Cuộc đấu khẩu càng lúc càng gay cấn nên chúng quên phắt việc chính:
mong chờ cậu đem chó về cho.
Đột nhiên, có tiếng chó sủa dội phía ngoà. Ba đứa cùng đứng bật lên, ùa lại
nhìn ra. Tiếng sủa mỗi lúc một gần hơn và… Trời ơi! Cậu Bích của chúng
xuất hiện với một con chó xù nâu sẫm. Một sợi dây gai buộc qua cái vòng
cổ bằng da, cậu nắm một đầu dây, ngoài ra dưới nách cậu còn cắp một gói
giấy hoa có cột nơ hồng xinh xẻo. Cậu nói với nó như dỗ dành trong lúc nó
vùng vằng muốn chạy lui hơn là đi tới:
- Đi! Tao thương mà! Đi, đi! Tao thương...
- Cậu về rồi! Trời ơi! Tụi con chờ muốn điên luôn! Vô đi cậu!
Ba đứa thi nhau nói. Và chúng xúm lại toan vuốt ve con vật nhưng nó chồm
lên có vẻ giận dữ lạ thường. Kha lại dỗ dành:
- Mày ngu lắm! Mấy anh chị thương mà! Làm cái gì vậy?
Lai lùi lại đưa tay ra như muốn tự giới thiệu mình với con vật xinh đẹp, con
vật cứng đầu gầm gừ trong cổ họng không tỏ vẻ thân thiện chút nào. Song
ba đứa không phật ý. Chúng từ từ tiến lại, ban đầu vuốt vuốt dưới đuôi, rồi
lần lần vuốt lên lưng, con vật thôi gầm gừ, đứng im cho chúng làm gì tuỳ ý.
- Tao thương mày lắm, biết không? Tao không có em, mày phải biết chớ!
Yến sờ vào tai con chó, nói giọng âu yếm. Kha nhìn cảnh đó cũng vui lây,
lấy tay vỗ nhẹ lên đầu con vật một cái, tức thì nó lồng lên, nhe răng ra:
- Gấu, gẫu, gẫu!
Phan phật ý, la lên:
- Mày hỗn quá! Nhờ cậu tao mày mới được về đây biết không?
Lai áy náy:
- Nó vô lễ với cậu quá!
Yến thì chạy lại ôm cậu, thủ thỉ:
- Cậu đừng có giận nó, rồi đây tụi con sẽ dạy nó lễ phép với cậu.
- Không sao đâu, các con đừng lo. Chó ưa thích con nít hơn người lớn.
- Đúng vậy. Nhưng cậu yên tâm đi: rồi đây mỗi ngày con sẽ nhắc đi, nhắc
lại cho nó biết rằng cậu dễ thương nhất. Nó sẽ thương cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.