KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 67

Nó ngừng lại đột ngột: vì sợ cậu giận, nhưng kỳ quái làm sao: Kha không
giận mà lại cười to vui vẻ.
- Có lẽ… nhưng hồi trước kia.. bây giờ cậu lương thiện: ít ra là bây giờ cậu
đang lương thiện
, cháu Lai à!
Nói xong, Kha cúi xuống vuốt ve con chó Minô. Phan từ trong phòng ra,
cao giọng:
- Xong rồi. con cất chìa khóa ở dưới...
Cậu nó giơ tay ngăn lại:
- Thôi, đủ rồi. Cậu không cần biết con cất ở đâu, chỉ cần biết con đã cất là
đủ rồi.
Rồi uốn mình như một con mèo, Kha hỏi:
- Mấy giờ các cháu?
- Đã sáu rưỡi, thưa cậu.
- Trời ơi! Thì giờ đi mau quá, cậu phải đi có chút việc.
- Cậu đi đâu?
- Cậu có chút việc cần.
- Cậu muốn vào phòng tắm hả?
- Không! Cậu muốn ra ngoài cho giãn gân cốt một chút.
- Tụi con sẽ đi với cậu! - Yến tuyên bố bằng giọng cương quyết.
- Không! Cậu cần đi một mình.
- Cậu không dùng cơm tối với tụi con sao?
- Dùng cơm? Chừng nào?
- Cậu muốn lúc nào là có lúc đó.
- Ý kiến hay đa! Nhà có gì không?
- Đủ thứ. Cậu quên là mẹ con mua sắm để mừng cậu về sao?
- À há! Cậu quên.
- Cá thu nè, thịt heo nè, thịt gà nè, thịt bò nè... trứng gà nè...
- Thôi đủ rồi! Đừng kể nữa, cậu bắt thèm quá rồi. Bây giờ cậu có ý kiến
này, cậu cùng xuống bếp làm với các cháu cho mau, chịu không?
- Hoan hô cậu! Chịu gấp!

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.