KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 68

Trông thấy con gà quay sẵn vàng rực với cặp đùi nung núc thịt, Kha thèm
nhỏ nước dãi ra, song Kha ngần ngại bàn:
- Không nên! Không nên! Chắc phải chờ ba mẹ các cháu về, và biết chừng
còn có khách. Chúng ta đừng đụng đến mấy thứ này.
- Không sao! Mẹ có nói là con gà thuộc quyền cậu đó, cả mấy thứ này nữa,
nếu không có cậu, tụi con đâu to dám đem ra?
- Khách nào đâu? Cậu nói như mơ ngủ. Chính cậu mới là khách. Khách quý
nhất đó
.
- Biết chừng đâu? - Kha làm một cử chỉ mơ hồ - Biết chừng sẽ có khách...
- Con đã nói không có ai, trừ cậu mà. Nhưng cậu nói vậy thì chúng la để lại
cho ba má chút đỉnh...
- Đúng đó! Quên, chút đỉnh sao được? Phải để nhiều nhiều chớ.
- Ba mẹ có nói là hễ cậu về thì tụi con được ăn tha hồ. Bây giờ có cậu rồi,
cậu lại...
- Các cháu không hiểu gì hết, ta phải phòng có người khác về cùng ba mẹ...
- Làm gì có ai, tụi con cam đoan...
- Dù sao đi nữa, cậu không muốn chúng ta ăn quá nhiều, các con phải
ngoan.
Trông thấy dạng bộ gã buồn buồn, lũ trẻ liền thôi bàn cãi, tuân lời ngay.
Phan lấy tạp dề mang trước bụng, lăng quăng dọn bàn. Yến rửa xà lách, đặt
khăn bàn. Kha chặt gà ra, Lai sắp cá chiên vừa chín vàng lên dĩa v.v...
Bộ tư bận rộn, má đỏ hồng, lăng xăng lộn xộn cho đến khi mọi thứ được
dọn lên đầy đu. Thình lình, Yến la lên:
- Khoan! Chờ một chút đã!
Nó nói to đến nỗi Phan giật mình, đang bới cơm vô chén xuýt đánh rơi.
Thằng anh định cự em, nhưng lại thôi, khi thấy nó khệ nê bưng ra cái chân
đèn sáp bằng bạc. Phan buộc miệng khen:
- Con bé này chu đáo thiệt!
Kha ngạc nhiên kêu nho nhỏ:
- Mẹ ơi! Tụi này làm gì như thể sắp làm lễ cầu hồn vậy kìa?
Lai giải thích:
- Mẹ con vẫn thắp đèn này trong những khi nhà có gì trọng thể, cậu Bích à.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.