KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 70

Yến thành thật lắc đầu:
- Dạ không! Không giống chút nào.
Kha băn khoăn:
- Vậy thì cậu giống ai?
- Dạ giống… thôi - Yến do dự - con không dám nói, sợ cậu giận lắm.
Kha tò mò quá đỗi:
- Cứ nói thiệt đi con! Cậu không giận đâu, cậu cháu mà!
Yến ngẩng nhìn kỹ Kha: mái tóc rối bù, khuôn mặt hốc hác, ánh mắt nửa
buồn rầu nửa giễu cợt, chỉ có nụ cười là rộng mở vớt vát được phần nào cái
vẻ tồi làn. Cô bé trả lời:
- Dạ, cậu có vẻ một tên quỷ đói hơn.
- Trời ơi! Cậu giống tên quỷ đói? Ghê gớm vậy sao?
Giọng gã đàn ông hốt hoảng thật sự và gã gần như muốn ngã quị xuống,
không đúng vững nữa, sau khi kêu lên bằng giọng thất thanh. Ba đứa cháu
vội vàng trấn an ông cậu quý, giải thích là cậu chúng là tên quỷ đói thật,
nhưng tên quỷ đói rất đáng mến, rất dễ thương, ngang với thiên thần!
Gã đàn ông dần dần bình tâm lại, và cả bốn người đồng ý hát bài: "Con quỷ
dễ thương" như sau:
Có một con quỷ dễ thương.
Đi lạc vào nhà chúng ta.
Nó lắt lư cái đầu.
Nó đu đưa cái chân.
Nó liệng cái bị sau lưng.
Nó không phá phách gì.
Nó hát với lũ trẻ con.
Nó là con quỷ dễ thương.
Nó mới hồi hương...
Bài hát chấm dứt trong lúc tiếng pháo tay vang dòn. Ông cậu tỏ ý ưng hát
lại:
- Nào, bắt đầu: một! hai! ba! Có một…
Lũ trẻ hát theo vui vẻ, đến đoạn "nó lắc lư cái đầu”, Kha lắc lư đầu mình
làm lũ trẻ thích chí hết sức. Rồi đến câu: "Nó đu đưa cái chân", Kha lại đu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.