KHI TA MƠ QUÁ LÂU - Trang 135

“Thôi nào, thằng này. Uống thứ gì mạnh hơn đi. Thử cognac nhé. Hiệu

này nổi tiếng lắm,” Hock Lai bảo.

Kwang Meng không thích rượu. Bia hợp với anh hơn. “Bia là được rồi,

cảm ơn mày,” anh nói.

“Một bia, một cognac với đá,” Hock Lai bảo người pha chế.
“Thường thì người ta không uống cognac với đá đâu,” Hock Lai giải

thích. “Nhưng tao chưa học được cách uống trơn. Nóng gần chết, như đốt
cổ họng ấy.”

Mày sẽ học được thôi, Kwang Meng cứ muốn nói với Hock Lai, mày sẽ

học được thôi.

“Đừng có ngơ ra thế,” Hock Lai nói. “Nàng Anne quý giá của mày đang

ở với Cecilia. Cecilia muốn cho Anne xem áo cưới. Cô nàng nói với Cecilia
là hai đứa mày bắt đầu hẹn hò rồi đúng không? Thế khi nào có chuông đám
cưới đấy? Mày cũng sắp đeo thòng lọng vào cổ rồi, phải không, bạn già?”

“Thôi đi,” Kwang Meng chối, đỏ mặt.
“Sao, sao mày không muốn đeo thòng lọng chứ? Cecilia bảo tao, cả hai

đứa mày đều rất rất nghiêm túc với nhau rồi,” Hock Lai chọc ghẹo.

“Thôi đi mà!”
“Sao lại không? Chúng ta đều phải ổn định đi chứ, phải không?” Hock

Lai bảo.

Y chắc đã luyện tập bài diễn văn này trước rồi, Kwang Meng thầm nghĩ.

May mắn là đúng lúc đó, Anne và Cecilia bước vào phòng nhập bọn.

“Anh tới lâu chưa?” Anne hỏi.
“Chưa, chưa lâu lắm đâu.”
“Chào anh,” Cecilia mỉm cười rực rỡ. Cô nàng diện một bộ váy lộng lẫy.

Một mẫu dài tha thướt.

“Chào,” Kwang Meng trả lời.
“Bọn em thấy Portia trong sân trong,” Cecilia nói. “Ta mang đồ uống tới

gặp anh ấy đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.