KHI TA MƠ QUÁ LÂU - Trang 16

Ba

Một lúc sau, mưa bắt đầu rơi nhè nhẹ. Làn mưa bụi mỏng manh rơi xuống
người anh thật nhẹ nhàng. Êm như mái tóc dài của Lucy. Chẳng mấy chốc,
đường phố đã vắng người qua lại. Những chiếc xe vụt qua trên con đường
ẩm ướt, tiếng lốp xe nhem nhép hôn mặt đường. Không có lấy một vì sao.
Vầng trăng khuyết tỏa sáng mờ nhạt. Ai đó nên tắt đèn trăng đi thôi,
Kwang Meng lẩm bẩm. Trăng sẽ bị ướt mất. Hay say rượu. Anh cười
khùng khục. Như mình vậy. Vài lon Tiger là mình chẳng biết trời trăng gì
rồi. Anh đợi một mình ở trạm xe buýt. Chỉ có mình anh.

Đồng hồ đeo tay chỉ tám giờ hai mươi. Portia sẽ đến đây lúc tám rưỡi.

Thằng bạn anh vừa trở về từ chuyến đi thứ mấy thăm bà con trên
Seremban. Sabah. Ước gì mình cũng có bà con xa xôi gì đó mới tìm được ở
Sabah nhỉ. Lâu lâu có những cô cậu anh em họ xa xa tới chơi. Bày vẽ ăn
uống. Mà nghĩ lại, thôi vậy. Chẳng nên có bà con gì hết. Thế thì tốt hơn.

Khi đến quán Cold Storage, anh thấy Portia đang chờ anh. Cái thân mình

khẳng khiu, cái gương mặt xương xương đen sạm. Y đang ăn sandwich phô
mai. Kwang Meng ngồi xuống đối diện bạn mình. Lạnh như tủ đá ấy, anh
bất giác run lên. Đột ngột anh nhận ra áo mình đã ướt đầm.

“Mày ăn nổi cái của đó à?” anh hỏi. Portia chìa cái đĩa ra trước mũi

Kwang Meng.

“Thôi khỏi. Tao đã makan

[8]

rồi. Portia, làm sao mày ăn được cái của ấy?

Tao thử phô mai một lần rồi. Dở như hạch.”

“Vớ va vớ vẩn. Phô mai rất giàu protein nhá, nhiều năng lượng lắm. Hồi

ở trường mỗi lần chạy cự ly dài là tao ăn cả đống. Một ông anh họ làm bác
sĩ tận Kuala Lumpur khuyên tao vậy đó. Hiệu nghiệm lắm!”

“Chả biết mày mà không có bà con thì làm được cái ngữ gì.”
“Tao quý bà con của tao nhá. Tất cả bà con của tao.”

Kwang Meng vội lảng sang chuyện khác.
Vậy cuối cùng mọi chuyện đã sắp xếp xong rồi. Portia sẽ sang Anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.