KHI TA MƠ QUÁ LÂU - Trang 40

“Con đợi đó, cha còn đang tắm. Ổng về sớm hơn con hôm nay. Ổng về

sớm, còn con thì trễ. Sao vậy?”

“À, có nhiều người chờ xe quá đó mẹ.”

“Có trà trong ấm đấy, để mẹ rót cho.”
“Không, không cần đâu mẹ. Con tự rót được rồi.”
“Cha con bảo thấy không khỏe lắm.”

“Lại cao huyết áp ạ?”
“Mẹ không biết nữa. Chắc ông ấy nên đến bác sĩ Sivam, ông bác sĩ

người Ấn dưới phố ấy.”

“Vâng.”

Kwang Meng cởi giày, đẩy gọn ghẽ xuống gầm giường. Khi anh ra khỏi

phòng, cha đã ngồi ở phòng khách, đầu quấn khăn, người mặc xà rông:
“Mày đi tắm được rồi đấy.”

“Vâng ạ.”
Buổi tắm chiều. Tuyệt vời làm sao được đứng trần truồng dưới vòi nước,

để nước lạnh giội qua cơ thể bẩn thỉu vì công việc ban ngày, vì mồ hôi khô
đi do cái nắng, vì bụi đất bên đường, rồi thấy tất cả những cát bụi ấy bị lột
trôi khỏi cơ thể thành từng luồng nhỏ. Tuyệt vời làm sao, cảm giác trơn tuột
của xà phòng trên da. Tuyệt vời làm sao, nước chảy qua đầu rồi trôi xuống
mặt. Những lần tắm chiều là một trong những điều Kwang Meng thích.
Anh coi đó như một sự xa xỉ. Quấn khăn quanh eo, anh bước vào phòng để
thay đồ. Anh chọn một chiếc áo ngắn tay thể thao màu xanh nhạt và quần
xám đậm. Anh thích cái áo đó, vì tay áo ngắn bóp vào khiến tay anh trông
cơ bắp hơn. Nhìn ngắm chính mình phía trước gương dài trên cửa tủ, anh
thử co tay. Không tệ. Cơ bắp lắm. Sẵn sàng cho cuộc đi xem phim sắp tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.