KHI TÌNH YÊU ĐẾN LẦN NỮA - Trang 492

cười làm cô vui. Nhiều lúc, hai người cùng nhau ăn quà vặt, nghe nhạc,
xem phim, thậm chí chia sẻ những chuyện riêng tư rất con gái.

Lạc Bình thường hay trêu ghẹo anh trai chỉ sinh ra sớm hơn mình sáu

phút, có lần còn bí mật lấy thư tỏ tình mà những nữ sinh khác viết cho anh
để đọc cho Phương Văn Tĩnh nghe. Những câu văn còn vụng về đã bị cô
đọc với giọng điệu trịnh trọng càng thêm buồn cười. Chưa được mấy câu
thì anh trai đã xông ra cướp lấy, cậu cuộn báo lại thành cây gậy đập lên đầu
cảnh cáo em.

Lạc Bình lấy tay ôm đầu, tinh nghịch hỏi lại anh: "Lạc Thanh, thế anh

có thích người ta không?".

Lạc Thanh tìm cách trả đũa: "Cô ta cũng ngốc nghếch và trẻ con giống

hệt như em đấy, anh có dở hơi đâu mà thích".

"Vậy anh thích những cô gái như thế nào?".

Trái tim của Phương Văn Tĩnh đập dồn đập, cô chỉ nghe Lạc Thanh trả

lời: "Đương nhiên là phải xinh đẹp, có trí tuệ, tóm lại là phải ngược hẳn
em".

Lạc Bình cười ha hả: "Anh chẳng làm gì được em đâu, cứ nói kiểu thế

chỉ chứng minh là anh yêu em gái".

Lạc Thanh không làm gì được cô em ghê gớm, chỉ "hừ" một tiếng rồi

đành bỏ đi.

Phương Văn Tĩnh biết Lạc Thanh không hề để ý gì đến sự tồn tại của

cô. Anh chẳng quan tâm gì đến cô và em gái suốt ngày thì thì thầm thầm
những chuyện riêng. Trước mặt anh, cô càng lặng lẽ tự thu nhỏ mình tới
mức thậm chí làm cho Lạc Bình phải ngạc nhiên: "Tại sao cậu cứ như là
chẳng ưa anh Lạc Thanh ấy nhỉ? Anh ấy đúng là có lúc tự cao tự đại đến
mức đáng ghét nhưng cũng chẳng khiến người khác tránh xa như vậy".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.