KHI TÔI NẰM CHẾT - Trang 130

thẳng lưng ngồi lì trong tình trạng trần trụi, nhìn nhau chằm chằm và nói. “Bây
giờ đây là sự thật. Nó đã không về nhà. Đã có chuyện gì xảy ra với nó. Chúng
ta đã để chuyện xảy ra với nó.”

Rồi chúng tôi nhìn thấy nó. Nó đi đến dọc theo con mương và sau đó rẽ

ngoặt, đi thẳng ngang qua cánh đồng, cưỡi trên con ngựa. Bờm và đuôi nó
đang hoạt động, như thể trong hoạt động chúng đang thực hiện mẫu hình của
chiếc áo choàng loang lổ của nó, thằng Jewel trông như đang cưỡi trên một
vòng pháo hoa lớn, lưng trần, với một sợi dây thừng làm cương, và không đội
mũ trên đầu. Nó là hậu duệ của giống ngựa Texas mà Flem Snope mang về đây
từ hai mươi lăm năm trước và bán đấu giá với hai đô la một đầu ngựa và không
có ai ngoài Lon Quick có thể bắt được nó và bây giờ vẫn còn sở hữu vài con
thuộc giống này bởi vì ông ta không bao giờ đẩy được nó đi.

Jewel phi nước đại đến và dừng lại, gót chân của nó thúc trên hông con

ngựa. Con ngựa nhảy nhót và xoay tròn, dường như hình dạng của chiếc bờm,
đuôi nó và những vết loang lổ trên bộ lông của nó không có bất cứ cái gì liên
quan đến con ngựa bằng xương bằng thịt bên trong chúng. Thằng Jewel ngồi
đó nhìn chúng tôi.

“Mày lấy con ngựa ấy ở đâu?” bố nói.

“Mua nó” Jewel nói. “Từ ông Quick.”

“Mua nó?” bố nói. “Bằng cái gì? Mày mua cái của ấy theo lời tao chắc?”

“Đó là tiền của tôi,” Jewel nói. Tôi kiếm được. Bố không phải lo về nó.”

“Jewel!” mẹ gọi. “Jewel!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.