KHI TÔI NẰM CHẾT - Trang 156

“Và cũng dẹt hơn nữa” Vernon nói. “Nó nổi gần như ba phần nổi một phần

chìm. Cố tìm cái bào xem.”

Jewel nhìn Vernon. Vernon cũng cao; cao và gầy, hai người đứng mắt nhìn

vào mắt, quần áo ướt sũng. Lon Quick thậm chí có thể nhìn trời mây mà đoán
thời gian chính xác đến mười phút. Ý tôi muốn nói Lon lớn, không phải Lon
nhỏ.

“Sao mày không lên khỏi nước?” tôi hỏi Dewey Dell.

“Nó sẽ không nổi như cái cưa,” Jewel nói.

“Nó sẽ nổi gần giống một cái cưa hơn là cái búa,” Vernon nói.

“Tôi cá với ông đây,” Jewel nói.

“Tao không cá,” Vernon nói.

Hai người đứng đó, nhìn đôi tay bất động của Jewel.

“Chết tiệt,” Jewel nói. “Thế thì đi lấy cái bào đi.”

Rồi họ lấy cái bào và buộc nó vào với dây bật phấn rồi lại xuống nước. Bố

quay lại đi dọc bờ sông. Ông dừng lại một lúc nhìn chúng tôi, mồm lầm bầm,
than vãn, giống như một con bò đực vô tích sự hay một con chim già.

Vernon và Jewel đã quay trở lại, nghiêng theo dòng nước. “Tránh ra đi,”

Jewel quát Dewey Dell. “Lên khỏi nước ngay”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.