KHI TÔI NẰM CHẾT - Trang 203

VARDAMAN

Darl và Jewel và Dewey Dell và tôi đi bộ lên đồi theo sau chiếc xe. Jewel đã

quay về. Anh ấy đi lên đường và nhảy lên xe. Anh ấy đi bộ. Anh ấy không
cưỡi ngựa nữa. Jewel là anh tôi. Cash là anh tôi. Cash có một cái chân gãy.
Chúng tôi đã chữa cho chân của Cash nên nó không đau. Cash là anh tôi. Jewel
cũng là anh tôi. Nhưng anh ấy không có một cái chân gãy.

Bây giờ chúng có bảy, bay cao thành những vòng tròn đen cao.

“Ban đêm chúng nó ở đâu, anh Cash?” tôi hỏi. “Khi chúng ta nghỉ ở chuồng

gia súc ban đêm thì chúng nó ở đâu?”

Quả đồi mất hút trên bầu trời. Mặt trời nhô lên từ sau quả đồi và những con

la và bố và chiếc xe đi trên mặt trời. Anh không thể trông thấy họ, đi bộ chầm
chậm trên mặt trời. Ở Jefferson nó đỏ trên đường ray sau cửa kính. Đường ray
chạy sáng lóa vòng quanh vòng quanh. Dewey Dell bảo thế.

Tối nay tôi sẽ xem chúng ở đâu trong khi chúng tôi ở trong chuồng gia súc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.