KHI TÔI NẰM CHẾT - Trang 213

chạy đến đầu phía bên kia của cỗ quan tài và khom người xuống đó. Một lúc
sau nó ngẩng lên và nhìn chúng tôi qua đám cỏ cháy rơi xuống như mưa giống
như một bức rèm bằng những chuỗi hạt cháy đỏ, và tôi thấy cái dáng của mồm
nó như đang gọi tên tôi.

“Jewel!” Dewey Dell kêu “Jewel!” Dường như lúc này tôi đang nghe sự tích

tụ giọng nói của nó qua năm phút, và tôi nghe nó cào cấu và giằng co khi bố và
Mack giữ chặt nó, nó gào lên “Jewel! Jewel!” Nhưng nó không nhìn chúng tôi
nữa. Chúng tôi thấy đôi vai của nó căng ra khi nó lật úp cỗ quan tài và trượt nó
bằng một tay từ trên các chân niễng xuống. Nó cao lên lù lù đến khó tin, che
lấp cả thằng này: tôi đã không thể nào tin rằng Addie Bundren lại cần nhiều
chỗ như thế để nằm cho thoải mái bên trong nó; vì chỉ khoảnh khắc sau nó
dựng đứng lên trong khi cơn mưa lửa rắc trên nó những đốm bùng ra như thể
chúng sinh ra những tia lửa khác từ sự tiếp xúc ấy. Rồi nó đổ nhào về phía
trước, có được động lượng, để Jewel lộ ra và trận mưa lửa trên nó trong những
tia lửa đang sinh ra, khiến nó trông như bị bao bọc trong một quầng lửa. Không
dừng tay lật và lại ngẩng lên, tạm nghỉ, rồi từ từ đẩy nó lên phía trước và qua
màn lửa. Lần này Jewel cưỡi lên nó, bám chặt vào nó, cho đến khi nó đổ sầm
xuống và quăng thằng này ra hẳn phía trước và Mack đâm sầm vào mùi thịt
cháy thoang thoảng và đập vào những cái lỗ có mép ngoài đỏ thẫm nở bung ra
như những bông hoa trong chiếc áo lót của ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.