KHỈ VÀ HỔ - Trang 102

một lan can gỗ tròn lớn. Có thêm mái hiên thấp đỉnh nhọn để chống gió mưa,
và chống lại những mũi tên của kẻ thù.

- Xin hãy ngồi trên băng ghế dài này, thưa Đại Nhân, ngài sẽ an toàn hơn,

và có thể quan sát xung quanh điền trang. Yến đặt đèn lồng xuống sàn nhà,
nhưng anh ta không có vẻ gì là sẽ rời đi.

- Anh tốt hơn hãy nghỉ ngơi vài giờ trước khi tiếp phiên gác từ ta. Quan

tòa nói.

- Tôi không cảm thấy mệt mỏi chút nào, thưa Đại Nhân. Thật sự là tôi

thấy rất thú vị. Ngài không phiền nếu tôi ngồi cùng ngài một lúc chứ?

- Không sao. Quan tòa chỉ vào băng ghế dài, và Yến ngồi xuống cạnh

ông.

- Bây giờ ngài có thể nhìn thấy chúng khá rõ, thưa Đại Nhân! Hãy nhìn

kìa, chúng đã thắp một ngọn đuốc lớn, phía trước hang động lớn nhất. Chúng
sắp làm gì thế nhỉ?

Quan tòa nhìn chăm chú vào dốc núi.
- Chỉ có Trời mới biết! Ông nói với một cái nhún vai. - Có lẽ là để sưởi

ấm. Ông nhìn quanh về phía Nam. Chẳng có chút ánh sáng le lói nào trong
bóng tối cả, chỉ nghe thấy tiếng ầm ầm của dòng sông. Ông kéo chiếc áo
khoác lông thú sát vào người. Mặc dù gió đã dịu đi, trời vẫn còn rất lạnh ở
trên đó. Run rẩy, ông nói:

- Khi ta đến thăm ông chủ già ta thấy tâm thần của ông có vẻ không còn

ổn định. Nhưng ngoài ra ông ấy dường như vẫn là một ông già khôn ngoan
khi nói chuyện với ta.

- Ông ấy đã từng rất sắc sảo! Ông là một người nghiêm nghị, nhưng chu

đáo, luôn luôn quan tâm đến những cầu xin của người thuê đất. Không có gì
ngạc nhiên khi ông ấy khá nổi tiếng quanh đây. Cho đến khi ông ngã bệnh,
tôi đã có một công việc khá thoải mái. Chủ yếu là kiểm soát các trang trại,
thu tiền thuê đất và xem xét các khiếu nại. Cuộc sống thật tẻ nhạt cho đến khi
cơn lũ đến! Trời! chẳng có khác biệt gì với ở trong thị trấn cả! Ngài có biết
tỉnh lỵ của chúng tôi không, thưa Đại Nhân?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.