KHỈ VÀ HỔ - Trang 78

đang cho một đứa trẻ nhỏ bú, nửa người được che bởi chiếc áo choàng rách
rưới. Qua những bức tường thấp có tiếng hí của ngựa. Ông nghĩ tốt hơn nên
mang con ngựa của mình tới đó, vì nó đã ướt sũng và mệt mỏi. Khi ông dẫn
nó vào cửa hẹp trong góc, tiếng nói rì rầm bỗng ngừng đột ngột.

Những bức tường cao được vây kín chứng tỏ chiếc sân rất vững chắc.

Nửa tá thanh niên đang mải mê với những con diều lớn, màu sắc rực rỡ. Một
trong số họ nhìn theo con diều đỏ bay cao trên bầu trời xám xịt một cách đầy
hào hứng, cái dây dài của nó căng ra trong gió mạnh. Quan tòa Địch bảo cậu
cao nhất lau khô ngựa và cho nó ăn giúp ông. Ông vỗ nhẹ vào cổ ngựa, sau
đó quay trở lại sân.

Một quý ông thấp béo đang mặc chiếc áo choàng lông cừu dày và đội

chiếc mũ vuông cũng bằng lông cừu đang bước nhanh xuống những bậc thềm
của tòa nhà chính ba tầng.

- Ngài đã đến đây như thế nào vậy, quan tòa? Ông hỏi, hào hứng.
Quan tòa Địch nhíu mày trước câu hỏi đột ngột.
- Trên con ngựa của ta. Ông đáp lại cụt ngủn.
- Nhưng còn về bọn Phi Hổ?
- Ta không gặp con hổ nào hết, biết bay hay những loại khác. Ông có vui

lòng giải thích ông...

Quan tòa ngừng lại giữa câu khi một người đàn ông cao lớn, vai rộng,

mặc áo khoác lông thú dày, gạt ông thấp béo ra. Anh ta gạt ông đội mũ vuông
sang phải và hỏi lịch sự:

- Ngài đi có một mình thôi sao, thưa ngài?
- Không, ta có 60 lính tháp tùng. Họ...
- Trời phù hộ! Ông béo kêu lên. - Chúng ta được an toàn rồi!
- Thế họ đâu ạ? Người đàn ông cao hỏi vẻ tha thiết.
- Ở đầu cầu, phía bên kia dãy núi. Cây cầu bắc qua chỗ sụt lở đã gãy ngay

sau khi ta vừa vượt qua nó. Những lính của ta sẽ tới đây sớm nhất có thể ngay
khi cây cầu được sửa xong.

Người đàn ông béo vung cánh tay lên tuyệt vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.