KHI VẾT THƯƠNG NẰM XUỐNG - Trang 35

- Tớ chả sợ.

- Cậu trông có vẻ rất khỏe, nhưng dù sao một cũng không chọi được

năm.

Kiêu tỏ ra hào hứng với lời nhận xét này:

- Đánh được thì sao nào?

Trước thái độ quyết đoán và một chất giọng tự tin của Kiêu, cô gái

phải lái sang chuyện khác. Cô không thích nói đến chuyện đánh nhau, nhất
là mùa xuân. Ẩu đả của đám con trai vẫn làm lũ con gái rùng mình, có khi
mặt tái không cắt ra giọt máu.

Quê nói mình ở làng bên và không quên tả đôi nét khi Kiêu đến lớp.

Không nói chuyện với ai và rất lầm lì. Mọi người được vào lớp 10 học, nên
rất sung sướng, đang hào hứng làm quen với trường mới, bạn mới. Họ còn
để ý tìm chơi với những người bên ngoài ưa nhìn một chút. Đằng này chỉ
thấy Kiêu lủi thủi một mình mà không đi chung với ai. “Nhiều lúc, rất
muốn nói chuyện với cậu, nhưng nhìn mặt cậu tớ lại thấy sợ. Cứ như chỉ
cần hỏi một câu cậu sẽ cho tớ cái tát ngay tức khắc. Nhưng không sao, mới
chỉ có hai tháng đầu năm thôi mà. Từ nay, cậu cứ vui lên, tớ sẽ chơi chung
với cậu”. Những lời lẽ đầy khẩu khí và rất đỗi mạnh bạo của một bạn gái
làm khuôn mặt Kiêu dãn ra. Chưa bao giờ có ai nói với cậu như thế, cũng
chưa bao giờ có cô gái nào dám đứng ra cản năm thằng con trai, Kiêu nghĩ
và thấy vui sướng ở lời đề nghị này.

- Là con gái, mà cậu dũng cảm thật, chẳng sợ gì lũ chúng nó cả. Cậu

tên Quê đúng không nhỉ?

- Đúng rồi. - Quê trả lời và đưa tay lên quệt ngang mặt, nụ cười lấp

lóa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.