KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 122

Bình thường lão Đường thường nói: “Đợi tôi trở thành tỷ phú thì tha

hồ tìm mỹ nữ! Cầm tiền đập vào mặt cô ta bảo cô ta cởi quần áo ra nằm
xuống! Cầm thêm ít tiền nữa, đập đến khi cô ta yêu tôi! Đến tháng à? Shit!
Đập tiền, hết luôn!”

Có điều lần này hình như lão Đường sai nước rồi, cô nàng Tiểu Văn

nghe lão Đường ba hoa xong, vẻ mặt chẳng có gì thay đổi, chỉ khẽ cười,
hơn nữa tôi để ý thấy, ánh mắt cô ấy thoáng qua vẻ khinh miệt.

Lão Phó ngồi cạnh cũng thấy rồi, vừa lén huých cùi chỏ vào người tôi

vừa cười.

Còn lão Đường lúc này đã hoàn toàn nhập tâm, có thể thấy, cậu ta rất

có vẻ đã yêu từ cái nhìn đầu tiên với cô em Tiểu Văn này, thế là sau đó cậu
ta trở nên cực kì sôi nổi hoạt bát, bắt đầu hoa chân múa tay tán hươu tán
vượn, hết chuyện cười này đến trò hề khác, hoàn toàn không cần tổng duyệt
trước, kể cứ gọi là mây mưa trải khắp, líu cả lưỡi vào, ai không biết có khi
còn tưởng cậu ta đang tự hôn mình ở đấy cũng nên.

Nhưng trò hề này lại khá là có hiệu quả, quả nhiên Tiểu Văn đã bị

chọc cười, đầu tiên còn rất đoan trang, sau đó bụm miệng cười khúc khích,
tít hết cả mắt lại, hàng mi dịu dàng chớp qua chớp lại làm lão Đường càng
thêm điên cuồng hơn.

Vừa cười, Tiểu Văn vừa quay sang nhìn chúng tôi: “Ấy, sao các anh

không cười?”

Chúng tôi ngớ người ra, rồi vội vàng lịch sự mỉm cười, thực ra là

không thể cười nổi, mấy bài lão Đường đang giở ra chúng tôi đều đã từng
nghe, có một ít còn là chúng tôi truyền thụ cho cậu ta, những người chuyên
tụ tập kể chuyện cười uống rượu ăn cơm như chúng tôi đâu có dễ chọc cười
như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.