KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 145

Đúng là: đôi má hồng như cánh đào trước sân, đôi mắt mơ màng như

mưa phùn trong núi thẳm, vẻ đẹp chim sa cá lặn, dung mạo hoa nhường
nguyệt thẹn, mày như lá liễu đầu xuân, e ấp vẻ u sầu gió mưa, gương mặt
như hoa đào tháng ba, tàng ẩn phong tình nguyệt ý, eo thon ngực nở, chân
dài thon thả...

“Bảo! Bảo!” Chủ nhiệm Đồ đứng cạnh gọi tôi,

Tôi hoàn hồn lại, bước lên trước vài bước, gật đầu chào cô gái đó.

“Đây là Lại Bảo, phóng viên bộ giải trí mới đến, đây là nhân tài chúng

ta câu về được đấy, ha ha.” Chủ nhiệm Đồ nhìn cô ấy chỉ vào tôi, “Đây là
Tiểu Nghê, Nghê Tiểu Uyển.” Chủ nhiệm Đồ nhìn tôi chỉ cô ấy, “Hôm nay
cứ để cô ấy đưa cậu đi làm quen với môi trường ở đây trước đi.”

“Vâng,” Tôi gật đầu, nhìn Nghê Tiểu Uyển, “Vậy làm phiền cô rồi.”

“Không có gì.” Nghê Tiểu Uyển lịch sự mỉm cười, làm một động tác

mời rồi quay người bước ra.

Chủ nhiệm Đồ cũng sắp đi, tôi chợt nhớ ra một việc, liền vội kéo ông

ấy lại, “Chủ nhiệm Đồ, có một việc quên chưa nói với chủ nhiệm, em có
một người bạn thân, làm cùng ngành, là phóng viên, năng lực thì khỏi nói,
cậu ta cũng muốn đến chỗ chúng ta, chủ nhiệm thấy...”

Chủ nhiệm Đồ do dự một chút rồi nói: “Vậy thì được, cậu đã giới

thiệu thì chắc cũng không tệ, cậu đưa CV của cậu ta cho tôi, tôi đi nói với
tổng biên tập.”

Trong lòng sung sướng lượn mấy vòng trong toà soạn với Nghê Tiểu

Uyển, cảm thấy vừa làm được một việc tốt, việc vủa lão Đường thế là tạm
ổn, thế cũng coi như là tu hành thiện tích đức, có một câu nói thế nào nhỉ?
Tướng quân không yêu binh sĩ không phải là tướng quân tốt, người bố
không thương con trai không phải người bố tốt...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.