KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 149

Lúc nãy còn luôn mồm anh Lại, anh Lại, có thể thấy trong giọng nói

của Nghê Tiểu Uyển vẫn có chút không vui, gọi thẳng tên tôi, nhưng giọng
nói lại hơi gấp gáp.

“Là tôi, cô Nghê ạ?” Tôi cố giữ giọng điệu khách sáo, có chút nghi

hoặc, cô ấy gọi điện chắc không phải để mắng tôi chứ?

“Lại Bảo, tôi hỏi anh, chó nhà anh mắc bệnh Carre ở chó hả? ” Nghê

Tiểu Uyển đúng là rất lo lắng.

Không có thời gian suy nghĩ, tôi đành trả lời luôn: “Ừ sao cô biết.”

“Dạo này bệnh Carre trên chó rất hoành hành! Đôn Đôn của tôi đợt

trước... ” Nghê Tiểu Uyển nói đến đó, giọng nói trở nên đau khổ, rồi đột
nhiên gấp gáp, “Lại Bảo, chó của anh bệnh mấy hôm rồi?”

Thực ra tí thì tôi phì cười, Đôn Đôn nhà cô ấy á? Ha ha, quen tai ghê,

nhưng vẫn rất thâm trầm: “Chưa lâu lắm, mới có ba ngày thôi, nhưng có vẻ
rất nghiêm trọng.” Nói thực, bệnh Carre trên chó là bệnh gì tôi hoàn toàn
không biết, nhưng đến nước này chỉ có thể nói tiếp thôi, con người không
phải đều vậy sao, có lúc nói dối một điều gì đó thì sẽ phải dùng một trăm
lời nói dối để che giấu.

“Ba ngày à, vậy vẫn chưa nghiêm trọng!” Nghê Tiểu Uyển lo lắng nói,

“Tôi biết chữa thế nào, anh đừng dưa đi bác sĩ thú ý bừa bãi, có bác sĩ thú ý
trị bừa đấy! Anh nghe nhé, uống nhân tố chuyển dịch, một ngày hai viên,
tiêm kháng sinh Azithromycin, tiêm bột hiệu quả tốt hơn tiêm nước, thêm
Ribavirin, tiêm thêm mũi hạ sốt, có thể hoà vào nhau, khi bệnh nặng một
ngày có thể tiêm hai lần, thôi thôi! Tôi sợ anh không nhớ hết, để tôi nhắn
tin cho anh!”

...Tôi nghe mà ù ù cạc cạc, vẫn chưa hiểu ra chuyện gì thì Nghê Tiểu

Uyển đã cúp máy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.