KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 184

Lão Đường ngẩn ra, ngây người suy nghĩ một chút rồi cúi đầu hỏi tôi:

“Vừa rồi tớ nói gì?”

“Cậu nói cậu cũng có tí máu mặt trong làng báo cả nước, chúng tôi

đánh giá thấp cậu, cậu còn muốn chúng tôi biết… cậu muốn cho chúng tôi
biết gì thì tớ chịu.” Tôi nhắc lại nguyên văn, thấy lão Đường như vậy tôi
cũng điên chứ, làm thế trước mặt chủ nhiệm Đồ sẽ rất khó xử cho tôi!

Lão Đường nghe thấy thế ánh mắt liền đơ ra, sau đó cậu ta nhìn chủ

nhiệm Đồ: “Đúng rồi! Tôi… tôi cho ông biết… cái đó…” Vừa nói lão
Đường vừa từ từ ngồi xuống, mặt cười tươi như hoa cứt lợn vẻ lấy lòng,
“Chủ nhiệm Đồ, tuy mấy năm qua tôi cũng có nhiều tiến bộ, nhưng điều đó
không thể tách rời với sự bồi dưỡng của lãnh đạo và sự giúp đỡ của đồng
nghiệp, tôi thực sự đánh giá rất cao quý báo! Những lời ông vừa nói tôi nhớ
rồi, đó đã là sự quan tâm lớn nhất với tôi, nói thực chỉ cần được tới quý báo
làm việc dù phải làm từ thực tập sinh tôi cũng rất… à không cũng hết sức
vui lòng, hê hê hê…”

Mặt chủ nhiệm Đồ kinh ngạc như vừa thấy xác sống, hoàn toàn không

hiểu tại sao thái độ của lão Đường lại quay ngoắt một trăm tám mươi độ
như thế.

Tôi thở phào, thật là bó tay bó chân bó toàn thân mà!

Sau khi đã bàn bạc xong xuôi, chủ nhiệm Đồ rời khỏi phòng họp, tôi

và lão Đường ngồi lại uống trà. Lão Đường kích động như lên đồng, cứ dán
mắt nhìn hành lang ngoài cửa, chú ý từng bóng người đi qua.

Tôi bĩu môi châm một điếu thuốc: “Thôi đi, ai mà cậu chả yêu từ cái

nhìn đầu tiên?”

“Cậu nói năng cái kiểu gì thế! Cứ như tớ lăng nhăng lắm không

bằng!” Lão Đường xị mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.