KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 202

“Cô chính là Chu Tiểu Văn?” Tiểu Phấn lạnh lùng nhìn Tiểu Văn

chằm chằm, chậm rãi và u ám giơ tay ra bắt.

Tiểu Văn không ngừng cử động, chỉ nhìn Tiểu Phấn, vẻ mặt rất bình

tĩnh, ánh mắt cũng không chút dao động.

Đầu tiên Tiểu Phấn rất ngạc nhiên, tiếp đó sắc mặt bắt đầu trắng bệch,

không nghi ngờ gì nữa, hành động này của Tiểu Văn rõ ràng là khiêu khích.
Một giây sau, mắt Tiểu Phấn bắt đầu đỏ lên, cơ bản đã đạt đến trạng thái
sắp phát điên, mấy thằng chúng tôi đứng cạnh cửa lập tức cảnh giác, vận
nội lực, chuẩn bị khi nào Tiểu Phấn xuất chiêu là sẽ dùng thân mình chặn
đứng ma trảo của cô ấy.

Nhưng đúng lúc này, Tiểu Văn làm cho tất cả chúng tôi vô cùng kinh

ngạc.

Tiểu Văn đột nhiên cúi gập người trước mặt Tiểu Phấn.

“Cô…” Tiểu Phấn cũng sững ra.

“Tiểu Phấn, xin lỗi chị, tôi không biết tình hình của anh Nhục, lúc đó

tôi chỉ thử gọi điện…”

Giọng Tiểu Văn rất nhỏ, nhưng mọi người đều im lặng đứng trong

phòng khách nghe Tiểu Văn nói.

“Tiểu Văn, họ cũng biết tình hình đại khái rồi, nếu em đồng ý thì cứ

nói với mọi người đi.” Tôi vẫy tay, ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, cũng
kéo Tiểu Văn ngồi xuống sofa, “Nói đi, ở đây không có người xấu, mọi
người sẽ giúp em.”

Tiểu Văn cũng cảm động nhưng vẫn hơi sợ hãi, chuyện này tôi hiểu,

nói chuyện riêng tư của mình trước mặt nhiều người như vậy có chút tự xát
muối vào vết thương. Tiểu Văn ấp úng nói được mấy câu lại ngập ngừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.