KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 205

Chúng tôi cũng đứng dậy, tận mắt nhìn thấy màn chuyển biến đáng

kinh ngạc này. Rõ ràng Tiểu Phấn đã hoàn toàn đứng trên một chiến tuyến
với Tiểu Văn. Có lúc phụ nữ hoàn toàn không thể giao lưu với nhau được,
chỉ dùng trực giác đã coi nhau là địch thủ; nhưng cũng có lúc họ không cần
nói gì, khóc một trận đã thành bằng hữu.

Có thể thấy bàn tay Tiểu Phấn bóp tay Thịt Chó vừa dùng cả móng

vừa dùng cả lực, vẻ mặt Thịt Chó rất kiên nghị nhưng ánh mắt đã lộ vẻ đau
đớn, vội vàng gật lấy gật để: “Giúp! Giúp! Em nói giúp thì giúp! Em bảo
giúp thế nào thì giúp thế ấy!”

Tiểu Phấn thả Thịt Chó ra, nhìn về phía chúng tôi. Khí thế mạnh mẽ

như của nữ hoàng, ánh mắt của cô ấy như mấy quả đao phi xoẹt xoẹt kề lên
cổ ba thằng chúng tôi. Tôi, lão Phó và lão Đường đều không dám chậm trễ,
vội vàng gật đầu, vẻ mặt đều tỏ ra giúp người là việc nên làm, nguyện vì
Tiểu văn máu chảy đầu rơi, chết không hối tiếc.

Tiểu Phấn quay đi kéo Tiểu Văn ra phòng khách ngồi lên sofa nhìn

chúng tôi, bắt đầu kể lại mọi sự cô ấy vừa được nghe. Trong quá trình kể,
chúng tôi đều lịch sự, lễ phép đứng từ đầu đến cuối, không ai dám ngồi, ai
cũng biết sự ghê gớm của Tiểu Phấn.

Ở trại nuôi chó của Thịt Chó từng có hai con chó Ngao Tây Tạng

thuần chủng, hung dữ đến nỗi không ái thuần được, nhưng Tiểu Phấn đập
một cái, lườm thêm cái nữa là hai con Ngao lập tức ngoan hiền… Từ đó có
thể thấy được sự đáng sợ của Tiểu Phấn.

Còn những gì Tiểu Phấn kể về cơ bản là những chuyện chúng tôi đều

đã biết, nhưng rõ ràng là Tiểu Phấn cũng giấu giếm ít nhiều, lúc kể còn
không ngừng nhìn Tiểu Văn, Tiểu Văn thì cứ cúi gằm, từ đầu đến cuối hai
người đều nắm chặt tay nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.