KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 286

Buổi tối cả nhóm tụ tập đông đủ, Thịt Chó đưa Tiểu Phấn tới, lão

Đường đưa Tiểu Uyển tới, còn tôi vẫn chỉ một thân một mình.

Lão Đường và Thịt Chó cảm thấy rất ngạc nhiên vì tôi không gọi lão

Phó tới, bình thường hễ có tụ tập, chỉ cần rảnh rỗi, mấy thằng chúng tôi
nhất định sẽ ra quân đầy đủ.

Tôi cũng lười giải thích, tiện mồm bảo đã gọi điện cho lão Phó rồi,

nhưng tối nay tên đó có hẹn với người đẹp. Trong trường hợp này sẽ không
có ai làm phiền lão Phó nữa, chúng tôi đều hiểu, lão Phó nghiêm túc đến
mức gần như biến thái với tình cảm, cậu ta là người yêu ít nhất trong số
chúng tôi nhưng lại là người tổn thương sâu nhất. Mỗi lần thất tình đều mất
một thời gian rất dài mới hồi lại được, dù là cậu ta bị người ta đá hay đá
người ta, cả ngày lúc nào trông cũng như thế giới của cậu ta sắp hủy diệt
đến nơi, có lẽ bệ rạc cũng là một trạng thái của cái đẹp không biết chừng.

Thực ra lí do tôi không gọi lão Phó rất đơn giản và rõ ràng, tối nay là

đến giúp Tiểu Văn chuyển nhà, để Yến Tử biết được, nói cho Hán gian
Tiểu Khiết, Tiểu Khiết báo cáo cho tướng quân Mạt Mạt, thế thì sẽ có phần
tiếp theo hết sức hỗn loạn.

Ở Thông Thiên, chúng tôi ngồi quanh chiếc bàn dài phía dưới sân

khấu nhỏ, lão Đường phấn khởi giới thiệu Tiểu Uyển cho Thịt Chó và Tiểu
Phấn, Thịt Chó bắt tay Tiểu Uyển rất lâu không buông ra, cười nói: “Xinh
thế này anh phải nắm lâu một chút mới được.”

Lão Đường tức tốc tách bàn tay Thịt Chó ra nhưng lại bị một câu nói

của Tiểu Phấn triệt để hạ gục, ruột gan tan nát.

Tiểu Uyển đưa tay về phía Tiểu Phấn lịch sự mỉm cười: “Chào chị.”

Tiểu Phấn cũng cười, bắt tay Tiểu Uyển lắc đầu: “Xinh đẹp thế này,

thật đáng tiếc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.