KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 293

Nói thế này cho dễ hiểu, nếu lão Phó bảo muốn tự sát, chúng tôi sẽ vô

cùng căng thẳng, nếu lão Đường bảo muốn tự thiêu, chắc chắn chúng tôi sẽ
móc tiền ra cho cậu ta mua xăng.

Sau khi tiễn Thịt Chó và Tiểu Phấn về, tôi và Tiểu Văn vào nhà, giờ

thì chỉ còn lại hai chúng tôi thật rồi, không khí khó tránh khỏi có hơi
ngượng ngập. Tiểu Văn đứng im một chỗ, có vẻ chưa quen với môi trường
mới này, hai tay nắm chặt, e dè nhìn ngó xung quanh.

“Em… ở đâu?” Giọng cô ấy nhỏ như tiếng muỗi kêu.

Tôi sợ nhất cái kiểu ngượng nghịu này, hơn nữa Tiểu Văn còn có vẻ

đáng thương trơ trọi, xinh xắn đáng yêu nữa chứ, chỉ nhìn thôi đã muốn ôm
cô ấy vào lòng rồi, nếu không sao người ta lại nói đàn ông thích những cô
gái nhỏ bé cần chỗ dựa, không thích những cô nàng hổ báo ghê gớm, nếu là
kiểu như Mạt Mạt và Tiểu Hy chắc tôi sợ tránh xa còn không kịp – tôi còn
sợ họ cưỡng bức tôi ấy chứ!

“À cái đó, em ở trong phòng ngủ! Đi theo anh! Ấy ấy! Em đừng bê,

anh bê hộ em là được rồi!” Tôi cố nén lòng dạ cầm thú của mình xuống, lập
tức nhiệt tình xách đồ cho cô ấy, dù sao đối với Tiểu Văn nơi đây chỉ là nhà
khách, tôi là chủ nhà.

Tiểu Văn mỉm cười đi theo tôi đang tay xách nách mang vào phòng

ngủ.

“Em ở đây, anh để đồ ở đây nhé, cái tủ kia anh để trống cho em để

đồ.” Tôi giơ tay chỉ tủ quần áo kê sát tường rồi chỉ lên giường, “Ga trải
giường và vỏ chăn anh mới thay, sạch sẽ lắm, điều khiển ti vi ở kia kìa,
buổi sáng ánh nắng ở đây hơi nhức mắt, em kéo rèm vào một chút là được,
dưới ngăn kéo kệ để ti vi có đĩa phim, phim gì cũng có, lúc rảnh rỗi em
xem cho đỡ buồn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.