KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 314

Hội trường phòng tiệc ở lầu hai một khách sạn, sau khi cùng các đồng

nghiệp nhận phong bì xong, tôi quay sang đưa luôn cho nữ đồng nghiệp
xinh gái. Cũng chỉ có hai, ba trăm tệ, người ta lại là người kéo tôi đến đây,
nếu tham món lợi nhỏ trước mắt thì sau này không sống nổi trong ban văn
nghệ rồi.

Nữ đồng nghiệp xinh gái thì vô cùng mừng rỡ, chắc không ngờ lại có

thu hoạch bất ngờ, cũng phải, nếu mình cô ấy đi thì chỉ có thể lấy một suất,
bây giờ được gấp đôi bèn cười hớn hở hứa hẹn lát phỏng vấn xong sẽ mời
tôi ăn KFC.

Bảo vệ chặn đám fan điên cuồng đó lại, MC lên sân khấu nói nhăng

nói cuội, nói vớ nói vẩn một lúc, tôi và nữ đồng nghiệp xinh đẹp ngồi dưới
tán chuyện, tình cờ ngẩng lên nhìn thấy một gương mặt quen thuộc trên sân
khấu!

Mấy năm rồi không gặp, cẩn thận kẻo nhận nhầm thì toi.

Tôi dụi dụi mắt, xác nhận đúng là tên đó, tôi nhận ra đôi mắt một mí

và hàm răng vâu của cậu ta.

Tôi đứng dậy, vẫy tay về phía bên trái sân khấu: “Lão Độ! Lão Độ!”

Lão Độ không họ Lão, cũng chẳng họ Độ, là bạn học cấp ba của tôi,

biệt danh này có nguồn gốc như thế nào tôi cũng chịu, nhưng hồi cấp ba tôi
và cậu ta rất thân nhau, nói thế này cho dễ hiểu, tôi và Mạt Mạt quen nhau
về cơ bản là để che giấu cho lão Độ và một cô bé khác.

Tình cảm không khác chỉ cùng vào sinh ra tử như vậy tất nhiên không

dễ quên lãng, sau khi tốt nghiệp cấp ba thì vào những trường ở khác nơi, có
một thời gian chúng tôi liên lạc qua mạng, nhưng thời gian như nước trôi
dòng, dần dà chúng tôi liên lạc thưa dần cho đến khi mất hẳn tín hiệu, tình
bạn rớt mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.