KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 349

Mẹ Tiểu Văn ngồi ghế sau nói họ đã đặt khách sạn trước rồi, còn nhìn

Tiểu Văn cười: “Hai bác sợ Văn vừa nhìn thấy hai bác liền quay đầu bỏ đi,
lúc đó tìm khách sạn thì phiền lắm, hơn nữa nhỡ Văn không chịu gặp hai
bác thì hai bác biết làm thế nào? Ha ha ha...”

Tiểu Văn vừa cười vừa gối đầu lên vai mẹ, trong ánh mắt ngập tràn

niềm vui và sự xúc động.

Tôi hỏi ý kiến bố mẹ Tiểu Văn về tiệc chào đón, tôi biết ý nói nếu hai

bác mệt thì để ngày mai cũng được. Nhưng làm hòa được với con gái khiến
tâm trạng bố mẹ Tiểu Văn cũng rất sung sướng, liền lập tức đồng ý.

Trong phòng khách sạn, mẹ Tiểu Văn vì đi đường vất vả nên đã vào

phòng trong tắm rửa thay đồ, tôi và Tiểu Văn cùng bố cô ấy ngồi trên ghế
sofa ngoài phòng khách, khí chất của bố cô ấy quá tuyệt, chỉ cần ngồi đó đã
thấy phong độ ngời ngời.

May mà có Tiểu Văn ngồi cạnh, nếu không dù bố cô ấy luôn tươi cười

nhìn tôi, tôi cũng thấy vô cùng bất an. Bố Tiểu Văn không ngừng dò hỏi
một loạt thông tin lý lịch như tuổi tác, trình độ học vấn, đơn vị công tác,
hoàn cảnh gia đình..., tôi trả lời thật giả lẫn lộn để qua cửa.

“Cậu quen Tiểu Văn bao lâu rồi?” Bố Tiểu Văn cười hiền từ.

Tiểu Văn tranh trả lời: “Không phải bố hỏi rồi sao, hơn một năm.”

Bố Tiểu Văn ra hiệu bằng ánh mắt, “Tiểu Văn, bố đang nói chuyện với

Lại Bảo, con vào với mẹ đi.”

Lòng tôi thắt lại, thầm gào lên trong lòng: Không được đi! Không

được đi!

“Vâng.” Tiểu Văn hơi do dự rồi đứng dậy, đưa tay vuốt gáy tôi, vừa

vuốt vừa dứt tóc tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.