KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 410

thuận bảo mật ư? Để chứng minh mình định sống một cuộc đời bình
thường còn phải kết hôn với tôi nữa? Bản thỏa thuận bổ sung đó viết gì?
Một khi xảy ra chuyện phải giết tôi diệt khẩu ư?

Mạt Mạt cầm bản thỏa thuận, ngẩng phắt lên nhìn ông Lí, tay run run:

“Ông Lí, không phải đã bàn bạc xong mọi chuyện rồi sao? Sao lại thêm
một bản thỏa thuận này nữa?”

Ông Lí không chút biểu cảm nói: “Đây là ý của bà chủ. Bà chủ cũng là

để phòng vạn nhất, cô Ngải, cô có cần suy nghĩ thêm vài ngày không? Bên
đó đang giục chúng tôi gửi tiền rồi.”

Mạt Mạt sững người rồi giơ tay giật chiếc bút trong tay chị Ninh, giơ

bản thỏa thuận ra kí tên. Sau đó cô ấy đẩy bản thỏa thuận về phía ông Lí.
Không ngờ ông ta lại đẩy bản thỏa thuận về phía tôi: “Xin lỗi, cô Ngải, để
chứng thực hôn nhân của cô là thật, chồng cô, cũng chính là ông Lại cũng
phải kí tên.”

Mạt Mạt ngớ người ra, trong khoảnh khắc ánh mắt cô ấy như thất

thần, rồi cô ấy quay sang nhìn tôi, ánh mắt lo lắng, bất lực, cầu xin.

Tôi muốn bật cười, không ngờ trong trò chơi của Mạt Mạt tôi lại quan

trọng thế, cho dù là hợp đồng gì, thỏa thuận gì, người cuối cùng phải kí tên
không ngờ lại là tôi. Cũng có nghĩa là có giúp Mạt Mạt không, lúc này có
tiếp tục chơi trò chơi này không đều do tôi quyết định.

Tôi nhìn Mạt Mạt, cô ấy không nhìn tôi, cúi đầu nắm chặt chiếc bút

trong tay, ngón tay dùng lực mạnh đến nỗi trắng bệch, tôi giơ tay ra rút mấy
lần mà không rút được chiếc bút rời khỏi tay cô ấy, mãi đến khi khẽ vỗ vào
mu bàn tay, Mạt Mạt mới như hoàn hồn mà buông tay.

Tôi cầm bút, lật đến chỗ kí tên, còn chưa hạ bút thì ông Lí đã nhắc:

“Ông Lại, ông không xem qua bản thỏa thuận này sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.