KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 411

Phí lời! Bộ tôi không muốn sao? Tôi tò mò chết đi được, nhưng tôi có

bị ngu đâu, đương nhiên tôi hiểu dụng ý của ôngta, lúc này nếu tôi tỏ ra
quan tâm mở bản thỏa thuận ra xem thì khác nào bảo tôi không hiểu chuyện
này, tôi không tin tưởng Mạt Mạt, tuy quả thực tôi không hiểu thật nhưng
vẫn có chút ít lòng tin đối với Mạt Mạt, giúp người phải giúp đến cùng,
chuyện của Tiểu Văn khó thế chẳng phải tôi cũng chịu được sao?

“Không, có gì đâu mà xem.” Tôi cười với ông Lí, “Bây giờ tôi chỉ

muốn giúp Mạt Mạt nhanh chóng giải quyết chuyện này còn sống với nhau
chứ.” Dứt lời tôi cúi đầu cố nén sự tò mò kí tên vào bản thỏa thuận rồi trả
bút cho chị Ninh.

Tôi ra vẻ bình tĩnh tự người vào thành ghế, đột nhiên phát hiện Mạt

Mạt đang nhìn tôi, vẻ mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt thì vô cùng vui mừng
và cả những giọt nước mắt cô ấy cố nén vào trong nữa.

Ông Lí nhìn tôi một lúc rồi mới chầm chậm gật đầu, lặp lại động tác

hệt như chị Ninh, lật xem, có hai bản thỏa thuận, một bản để trên bàn, bản
còn lại ông ta cho vào chiếc cặp da màu đen.

Tôi bình tĩnh đối diện với ba gương mặt đó, bắp chân còn đang co rút,

tóm lại bản thỏa thuận đó viết gì? Vừa rồi họ kí tên vào cái gì?

Lúc này, ông Trương chỉnh lại cổ áo, đứng dậy cười nói: “Được rồi, cô

Ngải, số tiền tiếp theo chúng tôi sẽ lập tức gửi đi, số còn lại…” Vừa nói
ông Trương vừa rút một chiếc phong bì ra, “đều ở đây, chúng tôi sẽ không
hỏi thêm về chuyện này nữa, bà chủ nói cô biết mật mã.”

Mạt Mạt cầm chiếc phong bì và gật đầu.

Ông Lí nói: “Bà chủ bảo tôi chuyển lời, bà nói đều là phụ nữ, đều

không dễ dàng gì. Hy vọng cô hiểu cho, chúc cô hạnh phúc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.