KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 415

Tôi thầm nói với mình, lần này tuyệt đối không được mềm lòng!

"Có thể làm được anh đều làm cả rồi, vừa rồi anh phối hợp được chứ."

Tôi cười, gõ ngón tay xuống mặt bàn, "Tạm biệt em!"

Nói xong tôi quay người bỏ đi.

Mạt Mạt gọi: " Bảo! Không phải đâu, anh hiểu lầm em rồi!"

Tôi không dừng bước, xua xua tay, vừa đi ra cửa vừa đáp: "Thế cứ

hiểu lầm đi, đừng giải thích, có chút hiểu lầm cuộc sống mới thú vị."

Sau lưng vang lên tiếng khóc của Mạt Mạt.

Tôi không ngừng tăng tốc đi thẳng ra cửa.

Trong quán cà phê rất nhiều vị khách ở các bàn khác nhìn về phía

chúng tôi chỉ trỏ.

Tôi không bận tâm, bây giờ còn cái gì có thể khiến cho tôi bận tâm cơ

kia chứ?

Tôi đi bộ trên đường khá lâu mới phát hiện ra trong tay còn cầm cuộn

giấy đó, tôi mở ra xem, hóa ra đó là bàn thỏa thuận bổ xung kia, một luồng
máu nóng xộc thẳng lên não, tôi kìm nén mấy lần mới không xé nát nó.
Chính cái bản thỏa thuận chết tiệt này biến tình cảm của tôi đối với Mạt
Mạt thành công cụ. Phải, tôi thừa nhận tôi thích cô ấy, nhưng bây giờ tôi
thực sự rất buồn, tôi tưởng cô ấy có điều gì đó khó nói dữ lắm, hóa ra tất cả
chỉ vì tiền mà thôi.

Được rồi, bản thỏa thuận này có lẽ thật sự rất quan trọng đối với Mạt

Mạt, tôi không thể xé, đã đồng ý giúp thì phải có đầu có cuối, tôi kiếm một
chỗ bên đường ngồi xuống, châm một điếu thuốc, mở bản thỏa thuận ra
xem nó viết gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.