KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 432

“Thật là xinh đẹp.” Tiểu Văn cũng gật đầu.

Chúng tôi lại im lặng.

Một lúc lâu sau, lần này tôi mở miệng trước: “À, Tiểu Văn tối hôm đó

em khóc dữ như vậy, sao lại…”

Tiểu Văn ngắt lời tôi, cố nặn ra một nụ cười, “Em giả bộ đó nếu không

bố mẹ em sao tin được?” Dứt lời cô ấy cúi xuống, tôi nghe thấy tiếng cô ấy
thở dài, điều chỉnh hơi thở, khi ngẩng lên cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi,
“Bảo, nhưng tối hôm đó, Mạt Mạt là thật đấy.”

“Cái gì thật cơ?” Tôi ngẩn ra.

“Giận dữ, đau lòng, và cả ánh mắt thù hận lúc nhìn em nữa.” Tiểu Văn

nghiêng đầu cười, ánh mắt ngước lên như đang nhớ lại, “Thật đấy, Bảo,
Mạt Mạt thật sự ghen, thật sự hận em, đều là phụ nữ, em biết.”

“Cô ấy bệnh rồi.” Tôi bĩu môi.

“Còn lâu! Bảo, cô ấy cũng yêu anh, nếu một cô gái không thực sự yêu

anh, cô ấy sẽ không đau lòng vì anh. Nếu là giả, cô ấy có thể giận dữ, khóc
lóc giải tỏa một trận, nhưng chắc chắn sẽ không đau lòng nhưng Mạt Mạt
thực sự đau lòng.”

Tiểu Văn không ngừng nói như cô ép buộc tôi tin vào điều gì đó.

Tôi chỉ cười, tôi có thể tin lời Tiểu Văn nói, nhưng như thế thì có ích

gì?

“Tối hôm đó, cô ấy hiểu lầm em rồi, đúng không?” TiểuVăn lo lắng

rướn người huơ huơ tay trước mặt tôi để lôi kéo sự chú ý của tôi, “Em hỏi
anh đấy, anh giải thích với cô ấy chưa?”

Tôi gật đầu, “Giải thích rồi, cô ấy không tin, ha ha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.