KHI YÊU AI CŨNG LIÊU XIÊU - Trang 6

“Shit, anh còn tưởng là mình ‘cái khó ló cái khôn’ cơ đấy, không ngờ

lại là cái khó ló cái ngu thế này!” Tôi cũng bật cười, nhưng giờ nghĩ lại
cũng thấy hơi sợ. Lúc đó tôi không buồn nhìn, nhỡ không phải là Mạt Mạt
thì chắc một cái tát còn là nhẹ ấy chứ.

Ra khỏi siêu thị, Mạt Mạt nói hôm nay cô ấy nghỉ, hỏi tôi có thời gian

không, hay là đi đâu đó nói chuyện.

Tất nhiên là tôi đồng ý. Chuyện nhảy việc còn chưa đâu vào đâu, thời

gian này tôi đang rảnh rỗi. Hơn nữa, gặp lại Mạt Mạt tôi không hề có cảm
giác xa lạ và ngại ngùng, mà như bạn cũ lâu ngày gặp lại, hơn nữa bây giờ
Mạt Mạt xinh đẹp thế này, dĩ nhiên là tôi muốn được ngắm cô ấy thêm chút
nữa rồi.

Nhưng khi Mạt Mạt dẫn tôi vào một cửa hàng gần đó, tôi nghĩ đến

mấy chuyện ngày xưa, nhìn thái độ của Mạt Mạt với tôi chắc cô ấy không
còn bận tâm đến chuyện giữa hai chúng tôi hồi trung học nữa rồi. Nhưng
mức độ phóng khoáng của cô ấy cũng làm tôi giật cả mình. Lúc nãy nói về
cái bao cao su, mặt cô ấy không hề đổi sắc, còn Mạt Mạt trong kí ức của tôi
vẫn là cô nhóc nắm tay cũng căng thẳng, lúc hôn không dám mở mắt ra.

Trong quán cà phê, tôi và Mạt Mạt ngồi đối diện nhau, gọi hai cốc

nước.

Không biết hôm nay tôi bị làm sao, ngồi trước Mạt Mạt tôi có cảm

giác không dám nhìn thẳng vào cô ấy, mồm mép đáng ra phải là thế mạnh
của một thằng nhà báo lá cải như tôi mới phải, sao hôm nay lại thoái hóa
vậy nè? Mạt Mạt thì rất tự nhiên, cứ ngồi nhìn tôi cười mãi.

“Nói chuyện đi.”

“Nói gì cơ?” Tôi ngẩng lên hỏi lại, bỗng dưng có cảm giác mình như

phạm nhân đang bị thẩm vấn ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.