KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 114

16

Thật tồi tệ khi mà ngay giờ đầu tiên trong ngày đầu tiên đến sở làm bạn đã

ghét công việc của mình. Chẳng phải Citibank đã làm điều gì khiến tôi bực
mình. Thực tế, họ đã cố hết sức để làm tôi cảm thấy thoải mái như đang ở
nhà. Tôi đã được phân một khoang và một chiếc máy tính. Công việc đầu
tiên của tôi là tham gia vào một nhóm phục vụ khách hàng “cấp cao”, một
thuật ngữ chính xác và khéo léo để chỉ những khách hàng “giàu nứt đố đổ
vách”. Cũng chẳng cần gì nhiều nhặn để trở thành một khách hàng cấp cao,
chỉ cần xòe hàng xập tiền ra trước mặt chúng tôi là được. Những khách hàng
cấp cao được chăm sóc đặc biệt, theo đó bao gồm việc được ngồi xô pha ở
khu vực chờ thay vì ngồi ghế tựa, uống trà miễn phí trong khi các cán bộ
ngân hàng bàn thảo các phương cách mới để rỉa… à, không, xin lỗi, để đầu
tư tiền của khách hàng. Và cái điều sang chảnh nhất là bạn có thể vào gặp
thẳng các vị Quản lý Chăm sóc Khách hàng của mình. Những phù thủy tài
chính từ những trường đào tạo MBA hàng đầu sẽ nâng chiến lược tài chính
của bạn lên một tầm cao mới. Đúng thế, đó có thể là tôi. Tất nhiên, chúng tôi
sẽ chẳng bao giờ đề cập đến việc vị quản lý chăm sóc khách hàng của bạn
chán ghét công việc này, làm công việc này chỉ vì tiền và đến thành phố này
chỉ vì bạn gái anh ta ở đây.

Tôi phải giám sát tám nhân viên ngân hàng. Các nhân viên ngân hàng đều

trẻ hơn, thường là cử nhân đại học hoặc thạc sĩ từ các trường đại học vô
danh tiểu tốt. Còn tôi, tốt nghiệp từ IIM và bởi thế như có một đặc ân trọn
đời, được nghiễm nhiên đứng trên họ. Tôi không nói tiếng Tamil và cũng
chẳng biết gì về ngân hàng, nhưng tôi phải giả vờ biết mình đang làm gì. Ít
nhất là với sếp tôi, Balakrishnan hoặc còn gọi là Bala.

“Chào mừng tới với gia đình này,” ông ta nói khi chúng tôi bắt tay nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.