KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 139

nhất trong tính cách kiềm chế, nhu thuận của họ. Cuối cùng, khi cô vào
phòng riêng của tôi, tôi ôm chầm lấy cô từ đằng sau.

“Chúng mình ăn trước nhé? Em không được ăn gà cả tháng rồi.”

“Anh không được làm tình trong bốn tháng rồi,” tôi nói, nhưng cô đã

bước tới và mở tủ lạnh.

“Anh có cả bia nữa. Tuyệt quá!” Cô tán thưởng và rút ra một chai. Cô mời

các bạn cùng nhà tôi; họ từ chối. Chúng tôi đưa thức ăn và bia vào phòng
ngủ của tôi. Tôi không muốn các bạn mình bên ngoài phải chứng kiến tội lỗi
khi chúng tôi xử lý hết một con gà và hai chai bia.

“Còn giờ là món tráng miệng,” tôi nói và tới gần cô.

“Nếu em ợ, đừng hết yêu em nhé,” cô nói và môi cô kề gần tới môi tôi.
Tôi ợ. Cô phát tôi. Chúng tôi hôn và hôn và hôn nhiều nữa. Chúng tôi làm

tình cuồng nhiệt, không phải chỉ vì sau một thời gian dài, mà còn bởi vì lần
đầu tiên chúng tôi làm điều đó ở cái thành phố cao ngạo này.

“Ngài Citibank ơi, có lỡ tàu xe gì đâu. Lần sau chậm hơn, nhẹ nhàng hơn

nhé,” Ananya nói khi chúng tôi nằm ngửa ra. Tôi thở dài, bước vào trạng
thái mơ hồ. Ramanujan chơi nhạc Tamil bên ngoài phòng.

“Sao, nói gì đi chứ? Đàn ông chỉ thích làm tình thôi,” cô nói và đá chân

tôi.

“Đúng thế, chính vì thế mà anh đã đồng ý dạy em trai em lúc năm giờ

sáng. Em muốn xem vở hóa học của anh không?” Tôi ngồi dậy, mặc quần áo
và lôi những bài giảng từ ngăn kéo ra.

“Đêm qua anh đọc lại suốt bốn tiếng đấy,” tôi nói.

“Đáng yêu quá,” cô nói và bước tới hôn lên má tôi. “Đừng lo. Bố mẹ em

sẽ sớm biết anh tuyệt đến chừng nào thôi. Và rồi họ sẽ yêu anh như em yêu
anh vậy.”

“Họ sẽ ngủ với anh chứ?” Tôi nằm xuống bên cạnh cô.
Cô huých cùi tay vào bụng tôi.

“Đau đấy,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.