KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 168

chẳng bao giờ uống rượu, ăn thịt hay hút thuốc (nói rộng ra, chẳng bao giờ
vui thú) và có hiểu biết về nhạc camatic và Bharatnatyam. Anh ta có bộ ria
mép dày tới cả phân, có nhà riêng ở ngoại ô San Francisco, một chiếc Honda
Accord màu trắng, và giá trị số cổ phiếu anh ta đang sở hữu, ngoại trừ ba
tháng vừa rồi, còn thì cứ tăng gấp đôi sau mười hai phút. Anh ta còn có cả
một chiếc kính viễn vọng để quan sát thiên hà vào cuối tuần (tôi đã bảo các
bạn rằng anh ta không có thú vui mà). Manju phấn khích nhất trước viễn
cảnh được nhìn thấy cái kính viễn vọng và nghĩ rằng như thế là đủ để chị
cậu cưới anh chàng đó.

“Anh ấy nói có thể thực sự nhìn thấy màu sắc trên các vành đai của Sao

Thổ,” Manju phấn khích nói.

“Em nói chuyện với anh ta rồi à?”
“Anh ấy đã gọi điện. Một vài lần,” Manju nói.
“Chị Ananya nói chuyện với anh ta chứ?”

“Không. Anh ấy thường gọi khi chị ấy không có nhà. Mà trước khi xem

nakshatram thì con trai và con gái không được phép nói chuyện.”

“Nakshatram gì cơ?” tôi hỏi. Danh sách những chiếc vòng Tamil mà một

người cần phải nhảy qua trước đám cưới có vẻ như là vô tận.

“Xem tử vi. Đó là bắt buộc. Nếu họ không hợp nhau, bên nhà con trai và

con gái không nói chuyện. Nhưng họ xem thì thấy chị em hợp với anh ấy
rồi.”

Tôi nghĩ về gia đình mình. Nakshatram duy nhất mà chúng tôi nghĩ tới

khi đi gặp cô gái đó là chia các trạm xăng như thế nào.

“Em là một cậu bé yêu khoa học, muốn nhìn các đai Sao Thổ. Vậy mà em

lại đồng tình rằng những người không hợp mệnh thì không được nói chuyện
với nhau sao?” tôi nói.

“Trong văn hóa của chúng em thì là như thế,” Manju nói, hai tay ngứa

ngáy muốn lấy quyển bài tập. Tôi trả lại cậu quyển vở.

“Và giờ anh ta sắp tới hả?” tôi hỏi.
“Vâng, tới ăn sáng. Và xin anh đừng giật vở bài tập của em nữa nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.