KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 200

29

“Một triệu!” Bala búng ngón tay trong cuộc họp của ủy ban chỉ đạo nhạc

hội. Đúng, một trong những giá trị lớn lao được Bala thêm vào là làm cho
mọi thứ nghe có vẻ quan trọng. Ông ta đã lập ra ủy ban Chỉ đạo Nhạc hội.
Nghe có vẻ rất quan trọng, suýt nữa tôi đã nộp hồ sơ xin vào đó.

Nhưng ngay lúc này đây, chúng tôi có một rắc rối. Tất cả mọi người yên

lặng khi người chịu trách nhiệm lo liệu về ca sĩ báo cáo. “Ngài muốn ba ca
sĩ nổi tiếng mà,” Madhavi, một nhân viên béo đeo kính trông lai lai giữa một
lớp trưởng ở trường và một y tá chăm sóc các bệnh nhân đặc biệt.

“Nhưng sao bọn họ lại được trả nhiều như thế chứ?” Bala nói. Không biết

làm sao mà Bala cảm thấy chỉ có mình mới xứng đáng với một công việc
được trả lương quá nhiều so với những gì đã làm.

“Họ đến cùng với ban nhạc, thưa ngài, và cả ca sĩ hát phụ nữa,” Madhavi

nói.

Tất cả mọi người trong phòng gật đầu.

Bala lắc đầu. “Sao lại cần ca sĩ phụ? Ca sĩ chính sẽ bị đụng xe hay gì đó

à?”

Không có ai cười cả.
“Phụ tức là hát bè ấy, thưa ngài,” Madhavi nói.

Bala vẫn không ấn tượng gì.
“Hát bè là những người cứ aaaaaa trong các bản tình ca ấy, thưa ngài,”

Renuka, một nhân viên khác nói.

“Tôi biết hát bè là gì,” Bala nói và đập tay xuống bàn. “Nhưng thế này là

quá nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.