KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 205

30

“Buổi thuyết trình xuất sắc, hội đồng đã nói với bố ở Delhi như vậy. Giờ

họ yêu cầu tất cả các văn phòng khu vực làm các bài thuyết trình tương tự,”
Ananya nói với giọng phấn khích.

Chúng tôi ngồi xuống sàn chuẩn bị ăn bữa tối. Mẹ Ananya giữ yên lặng

trong khi đảo bát rasam. Bà đưa nó cho tôi mà không nói lời nào.

“Mẹ không sao chứ?” Ananya hỏi.
“Có phải con đã tới cửa hàng Ratna với cậu ấy không?” mẹ Ananya trỏ tôi

hỏi.

“Chết tiệt! Hẳn là cô Chitra đã nói với mẹ ngay buổi sáng hôm sau,”

Ananya nói, tay bận rộn trộn cơm và đậu lăng hầm.

“Chị, đừng nói tục ở bàn ăn,” Manju nói.
“Manju, ăn đi. Chị đang nói chuyện với mẹ mà,” Ananya nói.
“Nó nói đúng đấy. Chúng ta không nói chuyện như thế ở cái nhà này.

Chúng ta cũng không làm những chuyện con đã làm,” mẹ Ananya vừa nói
vừa trút một phần cơn giận vào chỗ cơm trên lá của bà. Bà bóp rồi đập nó
thật mạnh cùng với tất cả những thứ rau rợ trên đó.

“Con có làm gì đâu, mẹ? Krish muốn mua đĩa sắt. Anh ấy còn đến chỗ

nào được chứ? Con đã đưa anh ấy tới cửa hàng Ratna.”

“Và con làm những chuyện rẻ tiền ở trong cửa hàng đó?” mẹ Ananya hỏi.
“Chuyện rẻ tiền gì hả mẹ?” Manju hỏi.

“Manju, em có thể ra khỏi phòng được không? Đi đọc sách vật lý đi,”

Ananya nói.

“Nhưng hôm nay em đã ôn vật lý rồi mà,” Manju nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.