KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 274

cô phản ứng. Hãy cứ cười một cách ngây ngô, như vậy cơ hội được người ta
chấp nhận sẽ tăng lên. Đôi khi, tình yêu được thử thách theo những cách thật
lạ.

“Đằng trai đến rồi!” Kittu, anh họ trẻ nhất của tôi, chạy vào trông như thể

nam diễn viên Amitabh Bachchan bị lạc đường và rung chuông cửa.

“Đi nào, đi nào,” bác Kamla thúc giục tất cả các bác. Các bác đều để lại

những chiếc túi trang sức vàng của mình cho bà Swaran. Sự bất động của bà
đã biến bà thành phòng giữ đồ lý tưởng.

“Thế quà tặng bất ngờ là gì vậy?” mẹ tôi hỏi dò bác Kamla.
“Cô sẽ thấy sớm thôi. Nhưng mất nhiều tiền quá nên chúng tôi phải è cổ

ra rồi. Bố Minti đã phải vay một khoản đấy.”

“Không sao đâu, các bác chỉ có một cô con gái thôi mà,” bác Shipra nói

khi tất cả bọn họ bước ra ngoài.

Ananya thở phào nhẹ nhõm sau khi hội các bà bác Punjab đã rời đi.
“Em ổn chứ?” tôi hỏi. “Khoan, để anh đoán nào. Em không ổn.”

“Em phải uống một tí, ra quầy bar đi,” Ananya nói.
“Nhưng hãy đứng cách vài bước nhé. Anh sẽ gọi đồ uống,” tôi nói.
Chúng tôi đến quầy bar. Tinki và Nikki chạy lại chỗ tôi, tay giữ váy cao

lên tới mắt cá chân.

“Krish, lấy một cốc đầy vodka không pha, không đá nhé. Bạn học của chị

vừa mới đến.”

“Sao con gái lại không được tự gọi đồ uống vậy?” Ananya hỏi.
Tinki và Nikki quay sang Ananya, bối rối. Ở tuổi mười chín và mười bảy,

họ có vẻ chưng diện quá mức với các thứ quần áo đồ hiệu.

“Chị Tinki, chị Nikki, đây là Ananya,” tôi nói.
“Ồ, vậy cô chính là người đó,” Tinki kêu lên.
“Người đó nào?” tôi hỏi.

“Cô ấy là bạn gái của em, phải không, Krish?” Nikki hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.