KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 32

4

Cô bước ra khỏi phòng trợ lý nghiên cứu cùng kết quả bài kiểm tra kinh tế

vi mô. Cô bước vượt qua tụi học viên đang xếp hàng để tới chỗ tôi. Đến lúc
này, tất cả mọi người trong trường đều đã biết tình bạn, hoặc như một số
người sẽ nói, tình anh em, giữa cô với tôi. Cô mặc quần soóc denim và áo
cộc tay màu hồng, khiến những anh chàng từ các trường kỹ thuật cứ dõi mắt
nhìn theo.

“B cộng, mọi người nói đó là một điểm tốt,” cô nói, tay cầm tờ kết quả.

“Quần soóc của em quá ngắn đấy,” tôi nói.
“Xem điểm của anh nào,” cô nói và giật tờ giấy của tôi. “A trừ, chà, anh

được điểm A trừ!”

Tôi không phản ứng gì. Chúng tôi bước về ký túc xá của mình.

“Anh không thể nào cao điểm kinh tế học hơn em được, em không tin

chuyện này,” cô nói. “Anh là một kỹ sư cơ khí. Em là người giành huy
chương vàng ở trường đại học về môn này.”

“Em mang huy chương cho thầy Chatterjee xem ấy,” tôi nói bằng giọng

nghiêm túc.

“Này, anh không sao đấy chứ?”

Tôi im lặng.
“Dù sao em cũng nợ anh. Môn số học của anh đã cứu em. Anh đói chứ?”
Tôi gật đầu. Người sống trong ký túc xá luôn luôn đói.

“Đến quán Rambhai đi,” cô rủ.
“Em không thể đến Rambhai trong bộ dạng thế này được,” tôi nói.
“Như thế nào cơ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.