KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 337

60

Bố Ananya nhận hai mươi phòng khách sạn Sangeetha Residency ở

Mylapore cho cả đoàn nhà tôi. Phòng ốc cũng bình thường, nhưng sạch sẽ
và có điều hòa.

“Chuyện gì xảy ra với bố cháu vậy? Chúng tôi vừa mới gặp ông ấy,” ông

hỏi.

“Bố cháu bị sốt vi rút, có thể tiến triển thành sốt rét,” tôi nói.
“Có thể thế sao?”
“Ở Delhi vẫn thế đấy ạ. Thế còn lịch trình thì sao chú?” tôi điều chỉnh

cuộc nói chuyện.

“Chúng ta có lễ puja vào chiều mai và một lễ nữa vào buổi tối. Giờ lành

cho đám cưới thì vào buổi sáng ngày kia,” ông nói.

“Thế còn DJ thì sao ạ? Không có tiệc tùng sao?” tôi kinh ngạc giùm bạn

bè, họ hàng của mình.

“Chúng ta có một buổi tiệc đón tiếp vào buổi tối. Vui vẻ nhé,” ông nói và

quay sang mẹ tôi. “Chị Kavita, chị Shipra, tôi có thể nói chuyện với các chị
một lát được chứ?”

Mẹ tôi, bác Shipra và bố Ananya bước ra xa tôi và những người họ hàng

khác. Họ nói chuyện trong năm phút. Mẹ tôi quay lại với tôi. Bác Shipra tới
quầy lễ tân để lấy chìa khóa của bà.

“Gì thế mẹ?” tôi hỏi khi chúng tôi leo cầu thang lên phòng khách sạn của

mình.

“Chẳng có gì,” mẹ tôi nói.

“Đây là đám cưới của con. Con đáng được biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.