KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 351

“Gì cơ ạ?”
“Cháu phải thay đồ. Chú giúp cháu,” ông nói một cách thản nhiên.

Tôi đã mặc một bộ pyjama kurta lụa màu gỉ sắt mới mẹ tôi mua cho. “Bộ

này không được ạ?” tôi hỏi.

Ananya cười khúc khích. Bố Ananya lắc đầu và đứng dậy. Tôi theo ông

vào một phòng ngay cạnh hội trường. Ông chốt cửa lại một cách mờ ám.

“Cởi quần áo ra đi,” ông nói.

“Gì cơ ạ?” tôi nói khi tay ông lần trên mép áo kurta của tôi để giúp tôi cởi

nó ra.

“Cháu sẽ tự làm,” tôi nói vội vã. Tôi cởi bỏ chiếc kurta của mình.
“Cả pyjama nữa,” ông nói, làm tôi gọi nhớ đến những ngày rách rưới ở

trường đại học.

“Chuyện này có cần thiết không ạ?” Tôi tự hỏi liệu màn thoát y của mình

có làm cho những lời kinh cầu hiệu nghiệm hơn chăng.

Ông không đáp lời. Đúng lúc tôi quyết định sẽ không bẽn lẽn nữa, hai tay

ông đã chạm vào dây buộc áo pyjama của tôi. Tôi đã mặc một chiếc quần sịp
màu trắng in hình những chú chuột Mickey nghênh ngang khắp nơi.

“Sao cháu lại mặc… cái này?”

Tôi đã mua một gói sáu chiếc quần sịp theo chủ đề hoạt hình Disney. Vì

sắp kết hôn, mà Ananya thích các nhân vật hoạt hình, tôi nghĩ cô ấy sẽ thấy
như thế thật đáng yêu. Tất nhiên, tôi không thể đưa ra nguyên do đó với bố
vợ tương lai của mình được.

“Làm sao cháu biết được nó sẽ phải lộ ra ngoài chứ?” tôi nói.
Bố Ananya lộ vẻ lo lắng.

“Sao thế ạ, có gì không ổn sao?” tôi hỏi.
“Cháu sẽ phải mặc bộ veshti này,” bố Ananya nói và đưa tôi một bộ lungi

màu kem trong mờ. Nó giống như bộ đồ tắm Mandakini mặc trong Ram Teri
Ganga Maili.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.