KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 352

“Cháu phải mặc cái này sao? Như thế nào đây?” Tôi cầm nó lên. Những

tia sáng mặt trời xuyên qua nó.

“Lại đây, chú sẽ chỉ cho cháu.” bố Ananya nói, và kinh dị của kinh dị, ông

xọc nửa bàn tay vào trong quần lót của tôi. Tôi tự hỏi liệu một chú rể có thể
kiện ông bố vợ ra tòa vì tội quấy rối tình dục được không.

“Để cháu thử trước,” tôi nói. Tất nhiên, do hồi hộp tôi không thể nào tập

trung được. Chiếc veshti cứ trượt xuống và tôi đứng đó trong chiếc quần lót
chuột Mickey, suýt rớt nước mắt.

“Để chú, sẽ chỉ mất một phút thôi,” bố Ananya nhẹ nhàng nói, giống như

một bác sĩ thuyết phục một đứa trẻ để nó chịu tiêm.

Tôi nhắm mắt lại. Đây chắc chắn là lần bẽ bàng cuối cùng tôi phải trải qua

để có được tình yêu của đời mình, tôi nghĩ. Một vài giờ nữa thôi là chuyện
này sẽ kết thúc. Tay ông sát vào tôi khi ông cố để mặc cho thật khít. Người
ta nói nghi lễ này được định ra để đảm bảo “đồ đạc” của chú rể ở đúng chỗ.
Chà, thế thì hẳn ông đã làm tốt công việc đó.

“Chúng ta xong chưa ạ?” tôi hỏi khi thấy ông chỉnh lại những nếp áo cuối

cùng.

Tôi nhìn mình trong gương. Cuộc gặp ở trần đầu tiên của tôi với thế giới

chuẩn bị diễn ra. Những chú chuột Mickey nhỏ bé đang cười nhăn nhở qua
chiếc veshti trong mờ. OK, chỉ thêm một lúc nữa thôi, tôi tự nhủ.

“Thấy chưa, giờ tất cả các bức ảnh cưới của cháu sẽ có chuột Mickey,”

ông nói, đảm bảo rằng nỗi hổ thẹn này sẽ theo tôi đến cuối cuộc đời.

“Cháu muốn thay quần lót khác không? Cháu có thể mặc quần của chú.

Chúng ta đổi nhé?” ông hỏi.

Tôi nhìn ông, tự hỏi có phải ông vừa nói vậy thật không. “Chúng ta đi

thôi. Cháu còn phải cưới.” Chúng tôi bước ra ngoài và các anh chị họ của tôi
phá lên cười khi thấy tôi.

“Chuột Mickey,” em họ năm tuổi của tôi kêu to lên, đảm bảo rằng tất cả

khách khứa có thể tự do nhìn ngắm nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.