KHI YÊU CẦN NHIỀU DŨNG CẢM - Trang 40

“Này.” Cô chạm vào vai tôi.
“Đừng có đặt tay lên vai anh,” tôi nói trong khi sự đụng chạm của cô làm

gáy tôi râm ran.

“Được thôi, đừng nóng.” Cô bỏ tay ra. “Nhưng chuyện này thật không

công bằng. Chúng ta đã có thỏa thuận rồi mà.”

“Vứt cái thỏa thuận ấy đi,” tôi vừa nói vừa vò nát cái vỏ các tông hộp

Frooti và ném vào sọt rác.

Chúng tôi liếc nhìn nhau, im lặng trong một phút.

“Anh muốn gì nào?” cô hỏi.
“Anh muốn chúng mình là một đôi,” tôi nói. “Và đây không phải là một

lời tỏ tỉnh. Anh không phải là Anh Chàng Thứ Mười Bốn.”

Cô chằm chằm nhìn tôi. Tôi nhìn lại, để cho thấy rằng tôi không hề bối

rối.

“Nếu đó không phải là một lời tỏ tình thì là cái gì?”
“Em đến phòng anh. Em hỏi anh muốn gì. Đó là điều khác biệt.”
“Nhưng anh muốn chúng ta là một đôi.” Giọng cô vẫn ngang bướng.

Tôi gật đầu.
“Chúng ta về cơ bản vẫn là một đôi đấy thôi, học cùng nhau, tới bốt điện

thoại cùng nhau, ăn cùng nhau ở căng tin.”

“Những thứ đó em có thể làm với bất cứ ai,” tôi nói.

“Anh nói chẳng có lý gì cả,” cô nói.
“OK, để anh giải thích nhé,” tôi nói và đứng dậy. “Anh sẽ giải thích để nó

trở nên hợp lý. Ngồi và học cùng em là một bài tập kiểm soát bản thân gấp
đôi. Đầu tiên, anh phải ép bản thân mình chú tâm vào những bài tập chán
ngắt đó. Thứ hai, anh phải cố tránh nhìn vào mặt em càng ít càng tốt bởi vì
khi nhìn vào mặt em, anh chỉ muốn hôn em. Nhưng chúng ta đã có cái thỏa
thuận chỉ là bạn bè chết tiệt đó và em thấy ổn với nó bởi vậy anh phải quất
roi vào trí óc mình bắt nó học về thuốc lá không nicotine và không được
nghĩ về đôi môi của em và nốt ruồi nhỏ ở môi dưới đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.